trang chủ talaCu ý kiến ngắn spectrum sách mới tòa soạn hỗ trợ talawas
21 - 40 / 3021 bài
21 - 40 / 3021 bài
tìm
 
(dùng Unicode hoặc không dấu)
tác giả:
A B C D Đ E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Ý Z
27.10.2008
Nguyễn Đăng Thường

Rất cám ơn Hàm Anh đã cho tôi biết rõ thêm rằng ông Trịnh Lữ là một người "dốt", một "tay mơ", rằng trong nước có "một cái lũ 'vô... hậu hiện đại'". Tôi xin chấp nhận rằng tôi mù tịt về các chuyện này khi viết, nên đã không sử dụng các "từ/thuật ngữ" trên.

Nếu tôi đã có lỡ lời "vu khống, thóa mạ, mạt sát" "cái lũ" "dốt", "tay mơ", "vô hậu hiện đại" ấy, thì tôi xin thành thật rút lại và đứng ra nhận tội và xin lỗi, mong chư vị lượng thứ. Nhầm lẫn là bản tính của con người mà. Tôi thích vài cái hay của chủ nghĩa hậu hiện đại nên tôi ủng hộ. Tôi không hề vỗ ngực tự xưng mình là đứa "có học" hay là thằng "chuyên gia hậu hiện đại" gì cả, như Hàm Anh đã có nhã ý gọi như vậy. Tôi không cần giả vờ khiêm tốn, mà cũng không hề mặc cảm, hay tự tôn, nên Hàm Anh cứ tha hồ muốn gọi tôi thế nào cũng được, cũng vui. Bởi lẽ tôi đã từng làm thơ để tự sỉ vả. Bài thơ đã được/bị nhóm Mở Miệng chọn đăng trong tuyển tập Có jì dùng jì có nấy dùng nấy do Giấy Vụn xuất bản. Xin trích dẫn:

Đụ mẹ

hốt chữ dọn sân cho giới trẻ
ung dung thơ thẩn lè phè
được vài thằng tặng đụ mẹ

đụ mẹ mày nguyễn đăng thường
bù nhìn dễ thương chỉ hướng
gạt gẫm thi nhân lạc đường

thơ xưa làm bằng mực tàu
thơ nay phải viết bằng máu
thi hào biểu hiện nỗi đau

chó ráp bò rên thơ cứ đi
về nguồn nhưng không vào chuồng khỉ
mở miệng cười vang như ngựa hí

Tôi không hề coi chủ nghĩa hậu hiện đại là "một cái gì đó thánh thần", là "bố là mẹ chúng ta". Cũng chẳng hề muốn "thực hiện sứ mệnh cao cả là cứu nền nghệ thuật nước nhà". Sức mấy. Bởi lẽ tôi không bàn luận về chủ nghĩa hậu hiện đại, nói chung, trong cuộc tranh luận. Tôi chỉ muốn nêu lên vài điều sai lầm trong bài của Trịnh Lữ và bài của Hoàng Ngọc Hiến, nói riêng. Tôi cũng không hề muốn "chỉ bảo" ai cả, nhứt là chỉ bảo "cái lũ vô hậu hiện đại" nào đó, tôi không hề biết tới khi nhấp chuột viết. Tôi viết để trình bày vài điều rất chủ quan của mình về chủ nghĩa hậu hiện đại cho độc giả talawas nói chung - nếu có độc giả - chứ không để cho một nhóm đặc biệt nào, thế thôi.

Riêng chuyện ai "thiếu văn hóa" thì tôi chắc độc giả đã nhìn thấy rồi. Hành vi "to tiếng để gây sự chú ý" thì Hàm Anh có thể công kích tôi trong lần này thôi, nếu muốn, không cần phải tổng luận và coi đó là "biện pháp phê bình" của tôi, vì nếu thấy nó thực sự sai bậy thì tôi sẽ tránh tái phạm. Hàm Anh viết: Hậu hiện đại kết hôn cùng tâm lý thương mại, quảng cáo, ngày càng đẻ ra nhiều “quái trạng cởi truồng”. Xin thưa: Chuyện thương mại, quảng cáo, cởi truồng là do nghệ sĩ và lái buôn chứ không đến từ bản thân của chủ nghĩa hậu hiện đại. Vì là ý kiến ngắn nên tôi không đào sâu thêm các vấn đề này. "Quái trạng cởi truồng", nếu đã thực sự xảy ra trong nghệ thuật hậu hiện đại, thì nó vẫn còn thua xa "quái trạng hoa hậu, sân golf", và vô số "quái trạng khác" ở nước ta bây giờ.

Chuyện trong nước có những kẻ sợ bị kết tội là "bảo thủ", là "vô văn hóa", là "không biết gì", đã "rỉ tai" Hàm Anh nọ kia thì xin thưa rằng nó cũng không ăn nhập vì tới bài viết của tôi, cũng như những cái sai trong các bài viết của Trịnh Lữ và của Hoàng Ngọc Hiến.