trang chủ talaCu ý kiến ngắn spectrum sách mới tòa soạn hỗ trợ talawas
  1 - 20 / 56 bài
  1 - 20 / 56 bài
tìm
 
(dùng Unicode hoặc không dấu)
tác giả:
A B C D Đ E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Ý Z
Gửi bài này cho bạn bè
28.12.2005
 
Hướng nghiệp cho các nhà thơ
talaCu
Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân

Số 12 – Ngày 28 tháng 12 năm 2005


Tượng thần tự do Mỹ I



(Mikhail Zlatkovsky)
Tượng thần tự do Mỹ II



(Stephane Peray)
Stevie Wonder và vũ khí huỷ diệt hàng loạt

Đầu thập niên 70, trên phố Sài Gòn có ca từ của “Ngày dài trên quê hương” (Trịnh Công Sơn, Ca khúc da vàng) được sửa đổi như sau:

Một người mù xem Tivi
Một người câm đang tập hát
Một người què đi xe đạp
Một người cùi cắt móng tay…

từ nguyên tác:

Một người già trong công viên
Một người điên trong thành phố
Một người nằm không hơi thở
Một người ngồi nghe bom nổ…

Nhưng phải đợi 30 năm sau ở Mỹ, vào tháng 3. 2002 tại hí viện Ford ở Washington, mới được chính nguyên thủ Hoa Kỳ… hiển thị.

Ông Bush dự một buổi biểu diễn của danh ca Stevie Wonder là nghệ sĩ ông vô cùng ái mộ như ông cho biết. Đến độ, khi Stevie Wonder xuất hiện và ngồi vào đàn dương cầm, Tổng thống Mỹ (ngồi ở hàng ghế đầu) không dằn được lòng mà đưa tay lên vẫy rối rít. Ông tỏ vẻ thất vọng khi Stevie Wonder không nhận ra người đứng đầu siêu cường độc nhất của thế giới và không có phản ứng gì như là hí hửng vẫy lại chẳng hạn. Nhưng nếu cho là tại Stevie Wonder vẫn còn hận hộ Al Gore thì oan ức, chẳng qua là bởi vì nghệ sĩ này mắt kém, mang khuyết tật mù. Khi cử tọa chung quanh ông bật cười, ông Bush mới bèn rút tay lại. Đây có lẽ là trường hợp đầu tiên ông có thông tin thiếu chính xác từ các cơ quan tình báo Hoa Kỳ là Stevie Wonder thực ra mắt sáng. Trường hợp thứ nhì, như mọi người đều biết, là Iraq có vũ khí hủy diệt hàng loạt (WMD).

Đây có lẽ chỉ là chuyện vui cho dù có thật (theo Lloyd Grove, The Washington Post, 6.3.2002, trang c3; hay Nigel Dempster, Daily Mail, 7.3.2002, trang 43) hoặc là phóng đại (theo Barbara và David Mikkerson, The Urban Legend Reference Pages, http://www.snopes.com/inboxer/outrage/bushwave.htm).

Chuyện buồn và chắc chắn là sau khi 100.000 ngàn người Iraq và 2.100 quân nhân Hoa Kỳ thiệt mạng, Saddam Hussein không có WMD.

(Đỗ Kh.)
Hướng nghiệp cho các nhà thơ

Làm thơ, viết văn không phải là nghề nghiệp đàng hoàng, cũng không phải là công ăn việc làm chính thức. Victor Hugo đã hiểu ra như vậy khi ông khai ở mục “nghề nghiệp” là “sống bằng ngòi bút” và được một nhân viên nhà nước đưa vào hồ sơ: “Ông Victor Hugo, nhà buôn ngòi bút”. Nếu nhóm Mở Miệng có thể khai rằng mình “sống bằng thơ” thì ông Trúc Linh trên báo Công an Thành phố Hồ Chí Minh ngày 22.12.2005 vừa rồi đã nhanh nhẹn xếp họ vào hồ sơ: “Các ông Mở Miệng, những nhà buôn thơ”, tức thương gia, một nghề danh giá trong thời kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, chứ không phải mất công ái ngại về tình trạng nghề nghiệp thiếu ổn định của họ. Công an là bạn dân, các nhà thơ là một bộ phận của nhân dân, việc báo Công an thay mặt cho Bộ Lao động Thương binh và Xã hội quan tâm hướng nghiệp cho các nhà thơ là điều rất đáng hoan nghênh và nên được tăng cường hơn nữa.

Nhân dịp dư luận xã hội đang sôi nổi tìm kiếm ngành nghề thích hợp cho các nhà thơ, trong buổi gặp mặt thân mật và làm việc cuối năm với Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam hôm qua, 27.12.2005, talaCu đã trình bày đúc kết của mình về những ngành nghề thích hợp nhất, thích hợp, và không thích hợp cho các nhà thơ (mở rộng cho các nhà văn nói chung).

A. Năm ngành nghề thích hợp nhất cho các nhà văn nhà thơ

  1. Chủ tịch nước: Hồ Chí Minh, Mao Trạch Đông
  2. Đệ nhất công thần thời trước: Nguyễn Trãi (nếu chấp nhận rủi ro tru di tam tộc), hay Trưởng Ban Tuyên huấn, Khoa giáo, Tư tưởng-Văn hoá Trung ương Đảng thời nay: Tố Hữu, Nguyễn Khoa Điềm (độ rủi ro cũng khá cao)
  3. Tổng thư kí Hội Nhà văn Việt Nam: Nguyễn Tuân, Nguyễn Đình Thi, Hữu Thỉnh
  4. Tham gia cách mạng: Không lấy ví dụ vì quá nhiều
  5. Chuyên gia quân đội (chỉ huy quân sự hoặc cán bộ văn công, chính trị): Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt, toàn bộ các tác giả thuộc Văn nghệ Quân đội như Nguyễn Khải, Trần Đăng Khoa, Lê Lựu, Hữu Thỉnh, Nguyễn Tri Huân...

B. Năm ngành nghề thích hợp cho các nhà văn nhà thơ

  1. Chủ báo, nhà báo hoặc biên tập viên (trong biên chế, tức có cơ quan đàng hoàng): Không lấy ví dụ vì quá nhiều
  2. Về hưu: Ước chừng 30 % hội viên Hội Nhà văn Việt Nam
  3. Làm chồng một phụ nữ tần tảo: Tú Xương, ngoài ra không lấy ví dụ vì quá tế nhị, hay làm vợ một người đàn ông tần tảo: Virginia Woolf
  4. Giáo viên (chỉ cần dạy 1 ngày, có thể dạy tư, đã được tính): James Joyce, Nam Cao, Nguyễn Huy Thiệp. Có thể sau khi nổi tiếng thì thôi dạy học như V. Nabokov. Có thể nhờ nổi tiếng mà được một chỗ dạy học như 99 % nhà văn nhà thơ có tên tuổi ở các nước phương Tây hiện nay. Có thể đang dạy tiểu học học rồi bị thất nghiệp như J. K. Rowling rồi nhờ Harry Potter mà trở thành một Giáo sư danh dự của một đại học uy tín.
  5. Con nhà giầu: Leo Tolstoi, Marcel Proust, R. Tagore, hoặc làm bạn của nhà giầu: Lý Bạch, Rainer Maria Rilke, Hans Christian Andersen.

C. Năm ngành nghề không thích hợp cho các nhà văn nhà thơ

  1. Quét vôi: Người làm nghề quét vôi nổi tiếng nhất trong lịch sử nhân loại, Adolf Hitler, có để lại một tác phẩm, Mein Kampf, song dấu ấn lem nhem của nghề nghiệp này khiến tác phẩm của ông ta không được liệt vào hàng kiệt tác văn học thế giới.
  2. Treo tranh: Chưa có một ví dụ nào trong lịch sử văn học cổ kim cho thấy nghề này là môi trường lí tưởng, sản sinh những giá trị văn học bất hủ. Paul Eluard có thể đã treo nhiều tranh của Salvador Dalí, nhưng đó chỉ là treo giúp Gala vì tình xưa nghĩa cũ, dù nàng đã thuộc về Dalí.
  3. Làm ruộng / làm rẫy: Một nhà thơ lớn có thể trở thành một người làm ruộng, ví dụ Hữu Loan, chứ không ngược lại. Một người làm ruộng không thể trở thành nhà thơ lớn.
  4. Sống nhờ những trò trên mạng: Hoàn toàn rõ. Hay ai dám bảo Yahoo là một nhà thơ chân chính?
  5. Diễn viên: Hãy lấy Nguyễn Tuân làm gương tầy liếp. May mà ông từ bỏ kiếp sống vạ vật, trong đó có thời làm diễn viên a-ma-tơ ở Hồng Kông, để đi theo cách mạng rồi lên làm Tổng Thư kí Hội Nhà văn Việt Nam (xem A3).

Kết thúc buổi trao đổi, về phiá mình, Ban Chấp hành Hội Nhà văn cũng bày tỏ sự quan tâm đặc biệt tới công tác hướng nghiệp và tạo công ăn việc làm ổn định cho các nhà thơ nhà văn, kể cả những người còn chưa là nhưng sẽ là hội viên. Hai ủy viên mới của Ban Chấp hành, bà Phan Thị Vàng Anh và ông Hồ Anh Thái đều rất bức xúc, mong muốn nhanh chóng đạt được kết quả khả quan trong công tác này. Ông Hồ Anh Thái tuyên bố rằng mình đang phải kiêm nhiệm rất nhiều nghề khác nhau, nhưng sở dĩ ông chưa thể bỏ nghề ngoại giao vì Nguyễn Du cũng từng là một cán bộ ngoại giao nhiệt thành. Bà Phan Thị Vàng Anh cũng phải kiêm nhiệm quá nhiều nghề, nhưng bà sẵn lòng nhường nghề bác sĩ mà thực tế là bà chưa hề sử dụng cho những nhà thơ nhà văn nào đang chưa có công ăn việc làm đứng đắn. Ngay sau Tết Nguyên đán, Hội Nhà văn Việt Nam sẽ kết hợp với Trung tâm Triển lãm Giảng Võ mở Hội chợ nghề nghiệp Xuân 2006, dành riêng cho các nhà văn nhà thơ Việt Nam.

Những lời có cánh

Đã bao giờ bạn thầm khâm phục hay lớn tiếng xuýt xoa ca ngợi những phân tích sắc sảo, những nhận định sắc bén, những đánh giá chính xác, những kết luận chặt chẽ của các nhà lãnh đạo và các nhân vật quan trọng của công luận quốc gia cũng như quốc tế, mà bạn được đọc hay nghe trên các phương tiện truyền thông? Đã bao giờ bạn có cảm giác mình sẽ không bao giờ vươn tới được nghệ thuật hùng biện mà bạn vẫn thấy hàng ngày xuất hiện trên các mặt báo? Bạn hãy tự tin. Với mục “Những lời có cánh”, talacu đem tới các bạn những tinh túy nhất của nghệ thuật sử dụng ngôn từ. Nếu bạn chịu khó bỏ thời gian nghiên cứu những hòn ngọc lung linh này, bạn sẽ nhanh chóng trở thành một nhà hùng biện dày dạn kinh nghiệm trong một tương lai không xa.


Không trái lệnh mà cũng không không tuân lệnh

(Nguyễn Thế Quang, Phó Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội)

Nếu Hà Nội vẫn tiếp tục tạm ngừng đăng ký xe máy thì có trái với Hiến pháp và Thông tư của Bộ Công an hay không?

Bộ hoặc Chính phủ quy định là quy định cho cả 64 tỉnh thành của cả nước chứ không riêng thành phố nào. Nhưng trách nhiệm của mỗi thành phố là có trách nhiệm với địa phương người ta. Điều này không trái giữa Trung ương và địa phương, cũng không phải không tuân lệnh.

Mỗi tháng Hà Nội có 3.000 xe ôtô đăng ký, với tốc độ này thì có phải ùn tắc do ôtô hay không, liệu có cấm đăng ký ôtô nữa hay không?

Những người tham gia giao thông bằng ôtô có ý thức khác nhiều. Xe máy có thể lên vỉa hè chứ ôtô thì không.”

(http://vietnamnet.vn/xahoi/doisong/2005/12/520108/)



Da, thịt, xương

(Lê Thanh Hải, Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh)

"Có ý kiến cho rằng giám sát chỉ đến da, kiểm tra đến thịt và điều tra mới đến xương. Nhưng qua cuộc họp này thấy không hẳn như vậy. Theo tôi, nếu giám sát vì tâm huyết, vì lợi ích chính đáng của dân thì kết quả có thể đến xương ngay."

(http://www.vnexpress.net/Vietnam/Xa-hoi/2005/07/3B9E0569/)



Biết và không biết

(Donald H. Rumsfeld, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ)

"As we know, there are known knowns. There are things we know we know. We also know there are known unknowns. That is to say we know there are some things we do not know. But there are also unknown unknowns, the ones we don't know we don't know."

Feb. 12, 2002, Department of Defense news briefing

Tạm dịch:

“Như ta biết, có những điều được biết tới là chúng được biết tới. Đó là những điều ta biết là ta biết. Chúng ta cũng biết có những điều được biết tới là không biết tới. Nghĩa là ta biết có những điều ta không biết. Rồi lại có những điều không được biết tới là không biết tới. Đó là những điều ta không biết là ta không biết.”

Họp báo của Bộ Quốc phòng, 12 tháng 2 năm 2002

(Biên tập từ www.lamvuon.net)

Ký ức lịch sử

Ôn lại quá khứ và trau dồi ý thức lịch sử là nghĩa vụ của mọi công dân. Đóng vai trò gương mẫu, talaCu xin giới thiệu mục “Ký ức lịch sử”. Chúng ta hãy cùng nhau sống lại những giây phút hào hùng của lịch sử dân tộc cũng như của những đất nước (đã từng là) anh em.

Bệnh thần kinh

Công an bắt một người vì tội nói xấu chế độ ta.

“Nó là người thần kinh ấy mà, chấp làm gì”, một người khác can.

“Thần kinh gì”, người công an đáp, “nói khôn bỏ mẹ!”



Chủ nghĩa cộng sản

Trước khi về thủ đô thăm quan, già làng được bí thư chi bộ giao nhiệm vụ phải hỏi bằng được Tổng Bí thư rằng khi nào thì xây dựng xong chủ nghĩa cộng sản.

Nhờ là đồng hương nên Tổng Bí thư đồng ý tiếp riêng già làng và dẫn già đến bãi để ô tô của Bộ Chính trị rồi vừa chỉ tay vừa nói: “Chiếc Mercedes kia là của tôi, cái bên cạnh là của đồng chí Chủ tịch nước. Khi nào có chiếc của đồng chí bên cạnh nữa thì lúc đó ta xây dựng xong chủ nghĩa cộng sản đấy”.

Khi về đến bản, già làng dẫn bí thư chi bộ lên một ngọn đồi rồi vừa chỉ tay vừa nói: “Kia là nhà tình nghĩa của tôi, bên cạnh là nhà của đồng chí, khi nào có nhà của đồng chí Tổng Bí thư ở bên cạnh nữa là ta xây xong chủ nghĩa cộng sản đấy, đồng chí Tổng bí thư bảo thế”.



Tinh thần phục vụ 1

Cửa hàng thực phẩm thời tem phiếu.

“Làm ơn gói cho tôi một cân thịt.”

Cô nhân viên cầm một tờ báo, nói: “Bác đưa thịt đây, cháu gói cho”.



Tinh thần phục vụ 2

Một bà cụ nói với cô bán gạo: “Tôi muốn mua năm cân nhưng sợ không xách nổi”.

“Bác ơi, bác cứ mua đi”, cô bán hàng dịu dàng đáp, “cháu sẽ cân để bác xách nổi mà”.

(Nguyên Trường sưu tầm)

Bạn đọc trả lời bạn đọc

Không có gì bằng kiến thức, sự hiểu biết và kinh nghiệm sống của tập thể. talacu xin mở mục mới “Bạn đọc trả lời bạn đọc” để cộng đồng bạn đọc talacu có cơ hội trao đổi và giúp đỡ lẫn nhau. Mong bạn đọc bỏ ra một chút thời gian để lắng nghe tâm sự của người đang gặp khó khăn, và đóng góp lời khuyên quý báu của mình.

Rộng hay hẹp

Kính gửi các cô các chú,

Cháu năm nay 21 tuổi, quê ở Hải Dương. Hôm nọ bạn trai cháu hỏi cháu là cái ấy của cháu rộng hay hẹp, cháu không biết lấy gì mà đo, mà cũng không biết trả lời thế nào để không đánh mất bạn ấy vì cháu rất yêu bạn ấy. Các cô các chú giúp cháu với.

Nguyên Hằng Trinh

“Cháu Trinh thân mến, sống trong thời đại khoa học kỹ thuật, cháu nên hiểu rằng mọi vấn đề đều có giải pháp kỹ thuật của nó. Nếu cháu làm chủ được kỹ thuật co bóp đúng thời điểm thì câu hỏi của cậu bạn cháu không còn ý nghĩa gì nữa. Kỹ thuật này rất dễ học phần lý thuyết, cháu có thể học hàm thụ miễn phí qua internet. Nhưng phần thực hành cầm tay chỉ việc thì khá phức tạp, vì cần tổ chức các chuyến thực tập có người hướng dẫn đáng tin cậy. Phí tổn trọn gói cho toàn bộ khoá học là 1 triệu 450.000 đồng, cả đài thọ ăn ở 2 đêm 3 ngày. Nhân dịp đầu năm mới, giá khuyến mại là 900.000 đồng, cháu nên đăng ký sớm kẻo hết chỗ.”

(Cô Thắm, 47 tuổi, Hà Nội)

“Em Trinh thân, chị thấy em đúng là một sản phẩm của xã hội nam trị, Nho giáo Việt Nam. Trong xã hội Việt Nam, phụ nữ luôn luôn coi mình là người phục vụ nam giới, và tự cảm thấy mình là nguyên nhân và chịu trách nhiệm trước tất cả các vấn đề dù to hay nhỏ, dù đã hay có thể xẩy ra. Em hãy thay đổi suy nghĩ của em! Tại sao em không trả lời người bạn em là: rộng hay hẹp, điều đó phụ thuộc vào cái ấy của anh to hay bé.”

(Lê Vân, 27 tuổi, Hội trưởng hội “Phụ nữ Việt Nam mới”, Toronto)


Viagra và vợ

Bill bước vào hiệu thuốc và hỏi mua một lọ Viagra.

Dược sĩ hỏi: "Anh có đơn thuốc không?"

Bill: "Không, nhưng đây là ảnh của vợ tôi".

May mắn

"Anh hãy mua một bó hoa về cho vợ đi", người bán hoa trên phố nài nỉ.

"Tôi không có vợ", người đàn ông trẻ đáp.

"Vậy thì mua một bó về cho người yêu vậy".

"Tôi cũng chẳng có người yêu".

"Vậy thì hãy mua vài bó về để ăn mừng sự may mắn của anh".

(Giao_Hoang sưu tầm)

Vi trùng bị bệnh

Hai con vi trùng gặp nhau. Một con tỏ vẻ rất tiều tụy. Con kia bèn hỏi:

”Cậu ốm hả?”

“Ừ.”

“Bệnh gì vậy?”

“Aspirin.”

(hazeem sưu tầm)