trang chủ talaCu ý kiến ngắn spectrum sách mới tòa soạn hỗ trợ talawas
21 - 40 / 56 bài
21 - 40 / 56 bài
tìm
 
(dùng Unicode hoặc không dấu)
tác giả:
A B C D Đ E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Ý Z


Gửi bài này cho bạn bè
11.1.2006
 
Phá tan đường dây cá độ kết quả Đại hội Đảng X
talaCu
Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân

Số 14 – Ngày 11 tháng 1 năm 2006


Mỹ chống khủng bố

Thông báo của Lầu năm góc: “Tin mới nhất: thủ lĩnh số 2 của Al-Qaida vừa bị giết chết tại Iraq...”
Chữ trên biểu đồ: Sơ đồ tổ chức của Al-Qaida tại Iraq

Người đánh bom tự sát bị giết bởi bom ô tô

Baghdad – Các nhóm khủng bố tại Baghdad đang để tang thương tiếc Ahmed al-Khalaf, 19 tuổi, một người đánh bom tự sát. Ahmed al-Khalaf bị một bom ôtô giết chết khi anh chỉ cách một trạm công an, đích đánh bom của anh, có 200 mét.

Bản đồ Baghdad và ảnh hiện trường, nơi người đánh bom tự sát bị chết bởi một bom ôtô

Theo các nguồn tin của phe nổi loạn, al-Khalaf đang “trên đường trở thành một người tử vì đạo vinh quang”, khi anh ngã xuống bởi một vụ nổ gây ra bởi một bom ôtô. Hai mươi ba dân thường khác cũng bị giết chết.

“Vì sao Chúa lại lấy đi một con người đang chuẩn bị giết những người vô tội?” thủ lĩnh khủng bố Abdulwahid al-Tomizie khóc than. “Một mặt, tôi rất hài lòng là vụ bom ôtô đã thành công, nhưng tổn thất của người đánh bom tự sát, cũng như của những người vô tội mà đáng nhẽ đã bị anh giết, là một bi kịch lớn.”

Theo al-Tomizie, al-Khalaf có thể giết được tới 40 người dân vô tội, nếu anh không bị chết đột ngột.

“Thật là một thảm kịch, al-Khalaf chết 7 phút trước dự kiến của anh”, Hassan Abdul Aziz, thủ lĩnh một nhóm phân lập Sunni nói. “Anh chỉ cách đích của mình một khoảng cách ngắn. Chúng ta hãy tưởng nhớ và cầu nguyện cho ổ khủng bố của anh.”

Chưa có nhóm khủng bố nào lên tiếng nhận trách nhiệm cho vụ bom ôtô, tuy nhiên đã tới 18 nhóm phân lập thề sẽ tiếp tục chiến đấu trong tinh thần của al-Khalaf.

Tuần qua, hơn 170 dân thường Iraq và lính Mỹ đã bị giết bởi các cuộc tấn công của kẻ khủng bố và phân lập, tuy nhiên cái chết của al-Khalaf đánh dấu lần đầu tiên một người khủng bố, trong khi đang tiến hành nhiệm vụ của mình, bị giết bởi một kẻ khủng bố khác.

Những người lãnh đạo khủng bố gọi sự việc này là một “hồi chuông cảnh tỉnh”, và đã gặp nhau vào thứ Hai vừa rồi để lập ra những quy định mới nhằm tránh những tình trạng lộn xộn tương tự. Một đề nghị quy định tự sát bằng bom xẩy ra vào giờ chẵn, và bom ôtô xẩy ra vào giờ lẻ. Một đề nghị khác dự kiến thiết kế một luồng đường riêng dành cho ôtô bom để chúng tới đích an toàn và hiệu quả.

“Tuần trước một chiến sĩ của tôi bị tắc đường khi anh đang lái ôtô bom tới nhà thờ Hồi giáo Mendi”, al-Shimiri nói. “Khi anh tới nơi thì cái đích đó đã bốc cháy vì một cuộc tấn công khác. Chúng tôi không bơm đủ xăng để xe quay lại địa điểm xuất phát, nên anh bắt buộc phải làm nổ xe ở gần một cái chợ. Thật là khủng khiếp.”

Moqtada al-Sadr, tu sĩ Hồi giáo, kêo gọi mọi người tiếp tục giữ lòng tin vào con đường của mình. “Nhắm mắt lại, tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt của tất cả những al-Khalaf vô tội, những người không bao giờ có cơ hội giết người nữa. Đây là một ngày u ám của chúng ta, nhưng chúng ta hãy vững lòng tin vào Đức Allah.”

(Nguồn: www.theonion.com)
talaCu trả lời bạn đọc

Một người bạn hỏi tôi: Vụ án cá độ bóng đá lần này không biết Ban Tư tưởng Văn hoá có can thiệp vào không. Tôi không biết trả lời ra sao. Nền bóng đá cũng cần được giữ ổn định như chính trị, chứ nếu không thì tan nát hết.
talaCu nghĩ sao?

Nguyễn Quang, Thành phố Hồ Chí Minh


Bạn Quang thân mến,

Tuy không muốn bị coi là những người bi quan, chúng tôi xin thú nhận là chúng tôi bị một cảm giác bất an gặm nhấm từ lâu nay: đó là cảm giác rằng vai trò quản lý tư tưởng và giám sát văn hóa của Ban Văn hóa và Tư tưởng đang trên đường sa sút. Hãy nhìn xem, hàng ngày, các website độc hại vẫn tiếp tục vô tư đưa lên mạng những thứ thức ăn văn hóa và tư tưởng phản động hay trụy lạc hay vừa phản động vừa trụy lạc, làm nhiễm độc đầu óc của những người dân vô nghi tình cờ qua đường đọc phải. Ai sẽ chịu trách nhiệm cứu giúp những người này khi họ sa vào nghiện ngập những thứ thức ăn đó? Nhìn sang lĩnh vực nghệ thuật thì ngày càng có nhiều họa sĩ ngay thanh thiên bạch nhật đem tác phẩm của mình đi triển lãm ở nước ngoài mà không hề xin giấy phép từ các cơ quan chức trách, trong khi phần lớn các sáng tác của họ chỉ phản ánh quan niệm lệch lạc và hết sức cá nhân của tác giả, chứ không hề phản ánh cái nhìn của nhân dân Việt Nam hay cái nhìn của Đảng và Nhà nước ta. Và trong thể thao, vì sao những kẻ phản bội a-ma-tơ như VQ vừa rồi lại có thể rộng tay bán tổ quốc với một cái giá rẻ bất ngờ là 20 triệu như vậy. Đất nước này chỉ đáng giá vậy sao? Đây chính là hậu quả của việc càng ngày càng có nhiều đường dây cá độ hoạt động ngoài vòng kiểm soát của công an và chính quyền (xin xem thêm bài ở dưới).

Chúng ta chỉ có thể hy vọng rằng sự xuống dốc hiện nay trong chất lượng công việc của Ban Văn hóa và Tư tưởng không phản ánh một thay đổi cơ bản mang tính hệ thống trong tư duy của các đồng chí Lãnh đạo, mà chỉ là vấn đề nhất thời bị gây ra bởi một số bất cập như ngân sách hạn hẹp, biên chế bị cắt giảm, các yếu kém kỹ thuật. Với tất cả sự tôn trọng ông Nguyễn Khoa Điềm và cơ quan của ông, chúng tôi mong sớm được nghe ông lên tiếng để giải tỏa những bức xúc và lo lắng của người dân. Chúng ta không thể cho phép chính trị tan nát như bóng đá.
Phá tan đường dây cá độ kết quả Đại hội Đảng X

Còn nửa năm nữa mới tới Đại hội Đảng lần X, nhưng thị trường cá độ đã nóng dần lên với những kẻ đỏ đen muốn thử vận may với sự kiện quan trọng này. Vừa qua, công an phường Quan Thánh, quận Ba Đình đã đưa gọn vào lưới một đường dây cá độ có tổ chức hết sức tinh vi. Đường dây này có các chân rết chạy dọc Bắc Nam, ngoài ra còn hoạt động cả trên Internet, và do ả Phạm Thị Lài, 43 tuổi, một kẻ sừng sỏ trong giới mua bán độ, điều hành.

Phạm Thị Lài, 43 tuổi, bị công an bắt quả tang khi đang cá độ 500 triệu kết quả Đại hội Đảng X

Vốn khởi nghiệp từ việc làm cái đề và cá độ bóng đá, Lài làm ăn làng nhàng cho tới khi thị phất lên sau khi tham gia tổ chức cá độ vụ Đại hội Đảng lần thứ IX. Ngựa quen đường cũ, lần này, thị vẫn không bỏ được máu cờ bạc. Chiều 5 tháng Giêng, công an đã ập vào quán café Internet trá hình của Lài, nơi được thị dùng làm trụ sở điều hành các hoạt động xuyên quốc gia của mình, bắt quả tang mụ đang qua mạng đặt 500 triệu vào ô cược “Đại hội Đảng X sẽ thành công tốt đẹp” (mụ đã không chọn một trong hai ô khác là “Đại hội Đảng sẽ thành công” và “Đại hội Đảng sẽ thành công rực rỡ”).

Lực lượng công an cũng tịch thu 6000 con bài tú lơ khơ hình người mà Lài và đồng bọn định dùng để cá độ danh sách 15 ghế của Bộ Chính trị cùng ghế Bí thư Đảng.

Trong những tuần tới, công an quận Ba Đình tiếp tục khẩn trương điều tra các đầu mối tay trong cung cấp thông tin cho Phạm Thị Lài. Hiện nay đã xác định được danh tánh và địa chỉ của một số đối tượng liên quan quan trọng.

Đây là một bước tiến lớn trong cố gắng giảm tiêu cực, làm cho Đại hội Đảng trở nên trong sạch và trung thực hơn, khôi phục lại niềm tin của đông đảo những người yêu mến và hâm mộ.
Vòng tròn

Moskva. Mùa đông. Tuyết rơi. Một cậu bé đang đá bóng. Bỗng có tiếng kính vỡ. Người quét sân tay cầm chổi đuổi theo cậu bé. Cậu bé vừa chạy vừa nghĩ bụng: “Tất cả những thứ đó để làm gì? Ðá bóng trên phố cùng lũ bạn để làm gì? Ðể làm gì? Mình đã làm xong bài tập, tại sao mình không ở nhà, nằm trên đi-văng nhà mà đọc những cuốn sách của Hemingway, nhà văn mình yêu quý?”.

Havana. Hemingway vừa kết thúc cuốn tiểu thuyết kế tiếp vừa nghĩ bụng: “Tất cả những thứ đó để làm gì? Mọi thứ sao lại chán đến thế, cả Cuba với cái nóng này, cả những quả chuối này, những cây mía này! Tại sao ta lại không ở Paris ngồi với ông bạn André Maurois trong quán bia cùng với mấy em xinh đẹp nhỉ?”

Paris. André Maurois vừa rót bia vừa vuốt mông em ca-ve, bụng nghĩ: “Tất cả những thứ này để làm gì? Sao mình lại chán cái Paris này đến thế, chán bọn người Pháp thô kệch, đám gái ngớ ngẩn này, chán cả cái tháp Eiffel mà bất cứ lúc nào cũng có thể bị nhổ từ trên đó xuống đầu! Tại sao mình lại không ở Moskva, nơi có tuyết lạnh, ngồi với Andrei Platonov, ông bạn tốt nhất của mình, để bàn luận về ý nghĩa cuộc đời?”

Moskva. Lạnh. Tuyết. Andrei Platonov đội mũ trùm kín tai. Tay cầm chổi. Vừa đuổi theo thằng bé vừa nghĩ bụng: “Thằng mất dạy, ông mà bắt được, ông giết mày!...”

(ĐTA sưu tầm)
Công nghệ toilet

Chuông và đèn báo động trên cửa toilet: XONG KHÔNG RỬA TAY!

(Gary Larson)
Nước Quần

Một nữ giáo viên đang dậy môn địa lý, bỗng một cô học trò hỏi:

“Cô ơi, tại sao có nước Áo mà lại không có nước Quần?”

Cô giáo ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời:

“Nếu có nước Quần thì còn làm sao nhìn thấy nước Cu ba anh em nữa!”

(Hoàng Vân sưu tầm)
Thẩm mỹ viện

Cô vợ vừa về tới nhà.

Chồng: “Em đi đâu về đấy?”

Vợ: “Em qua thẩm mĩ viện.”

Chồng: “Nó lại đóng cửa à?”

(Noa sưu tầm)
Em bé ngoan

Một đứa trẻ ba tuổi hỏi một người phụ nữ mang thai.

“Cô ơi, sao bụng cô lại to thế?”

“Cô đang có em bé.”

“Có một em bé trong bụng cô à?”

“Đúng quá rồi, em bé trong bụng cô.”

“Em bé có ngoan không cô?”

“Ồ có chứ, em bé ngoan chứ.”

“Thế cô ơi, em bé ngoan thì tại sao cô lại ăn nó?”
 


Gửi bài này cho bạn bè
4.1.2006
 
Định vị chính xác định hướng xã hội chủ nghĩa của nền kinh tế thị trường
talaCu
Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân

Số 13 – Ngày 4 tháng 1 năm 2006



Đường phố Bắc Kinh không còn như xưa
(Thiếp chúc Tết của Taï-Luc, La Souris Deglinguee)
Định vị chính xác định hướng xã hội chủ nghĩa của nền kinh tế thị trường

Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh thông báo vừa định vị chính xác được định hướng xã hội chủ nghĩa của nền kinh tế thị trường. Đây là một kết quả nghiên cứu khoa học có ý nghĩa lý thuyết và thức tiễn to lớn cho tương lai của Đảng và con đường phát triển nước nhà. Nhân dịp này, talaCu tổ chức phỏng vấn Giáo sư Tiến sĩ Tô Huy Rứa, giám đốc Học viện.

talaCu: Thưa ông, một nền kinh tế thị trường như thế nào thì được gọi là nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa

Tô Huy Rứa (THR): Dựa theo những kết quả nghiên cứu cuối cùng của chúng tôi, tôi có thể tự hào khẳng định: Một nền kinh tế thị trường sẽ có định hướng xã hội chủ nghĩa nếu nó không đi thẳng, mà đi chếch 18,65 độ về hướng Đông Bắc.

talaCu: Ông đã tìm được con số này bằng cách nào?

THR: Ngay từ cuối thập kỷ 80, khi Đảng và Nhà nước thực hiện chính sách Đổi mới, chúng tôi đã bắt tay vào nghiên cứu đề tài này. Trong mười mấy năm qua, chúng tôi đã xây dựng những hệ thống thí nghiệm gồm chai lọ, ống dẫn, thiết bị đo lường v.v… rất phức tạp. Những năm sau này chúng tôi không nề hà nhập cả những thiết bị thí nghiệm từ các nước tư bản về. Tuy nhiên trong một thời gian dài chúng tôi không có được các kết quả cụ thể, bởi như các bạn biết, kinh tế thị trường nó cứ quay như chong chóng. Tới năm nay, chúng tôi có sáng kiến đặt toàn bộ hệ thống thí nghiệm lên trên một cái bệ đồ sộ được làm bởi 30 bộ tuyển tập Mác–Lê nin, mỗi bộ 20 cuốn. Cái bệ nặng hai tấn này đã làm giảm tối đa độ nhiễu và chấn động của môi trường, qua đó chúng tôi đã tìm ra được con số 18,65 này.

talaCu: Con số này có độ chính xác đến đâu, thưa ông?

THR: Chúng tôi có thể bảo đảm tới hai con số sau dấu phẩy.

talaCu: Những người dân thường, không có chuyên môn, có thể hình dung con số này như thế nào?

THR: Nói nôm na, nếu ta đứng ở Tháp Rùa, nhìn về phía Nhà hát lớn, thì định hướng xã hội chủ nghĩa của nền kinh tế thị trường chạy đúng qua cửa chính của Tràng Tiền Plaza.

talaCu: Công việc tiếp theo là gì thưa ông?

THR: Chúng tôi sẽ kết hợp với Đảng ủy các cấp để triển khai chương trình “Mười tám phẩy sáu nhăm”, biến kết quả khoa học này thành hành động thực tiễn. Chương trình “Mười tám phẩy sáu nhăm” sẽ là một trong những chương trình trụ cột của nghị quyết Đại hội Đảng X sắp tới.

talaCu: Xin cám ơn Giáo sư Rứa.
Những lời có cánh

Đã bao giờ bạn thầm khâm phục hay lớn tiếng xuýt xoa ca ngợi những phân tích sắc sảo, những nhận định sắc bén, những đánh giá chính xác, những kết luận chặt chẽ của các nhà lãnh đạo và các nhân vật quan trọng của công luận quốc gia cũng như quốc tế, mà bạn được đọc hay nghe trên các phương tiện truyền thông? Đã bao giờ bạn có cảm giác mình sẽ không bao giờ vươn tới được nghệ thuật hùng biện mà bạn vẫn thấy hàng ngày xuất hiện trên các mặt báo? Bạn hãy tự tin. Với mục “Những lời có cánh”, talacu đem tới các bạn những tinh túy nhất của nghệ thuật sử dụng ngôn từ. Nếu bạn chịu khó bỏ thời gian nghiên cứu những hòn ngọc lung linh này, bạn sẽ nhanh chóng trở thành một nhà hùng biện dày dạn kinh nghiệm trong một tương lai không xa.

Thích và sợ

Nguyễn Xuân Hiển (NXH), Tổng Giám đốc Vietnam Airlines, trả lời phỏng vấn Nguyễn Hùng (NH), phóng viên Ban Việt ngữ Đài BBC

NXH: ...Vietnam Airlines sẽ cân nhắc để bay đến Mỹ cuối năm 2005, 2006.
NH: Tại sao không thể sớm cùng thời gian với cả United Airlines?
NXH: Bởi vì tôi không thích, bởi vì tôi chưa thích.

NH: Và ông không hề sợ cái chuyện phải cạnh tranh với những hãng rất là sừng sỏ ở trên thế giới?
NXH: Tại sao lại dùng cái từ "sợ" ở đây nhể? Anh phỏng vấn trên điện thoại nhá, anh ăn nói hơi thiếu văn hóa đấy!
NH: Dạ không, tôi không nói là... [bị cắt ngang]
NXH: Vì có nhẽ sống xa tổ quốc cho nên ngôn ngữ Việt Nam của anh hơi hạn chế... thành ra anh không biết sợ ai hết.
NH: Có thể là tôi dùng từ không đúng nhưng mà theo ông thì... [bị cắt ngang]
NXH: Không, anh nên học lại tiếng Việt đi rồi hãy tổ chức phỏng vấn, nhá.
NH: Thì tức là tôi có thể nói... [bị cắt ngang]
NXH: Cái cuộc phỏng vấn này ghi âm đấy!!!

*


Danh ngôn Mỹ

"Nếu không tính tội giết người thì Washington có tỷ lệ tội phạm vào loại thấp nhất nước Mỹ" - Marion Barry, Thị trưởng Washington DC.

"Đến chín mươi phần trăm của một nửa trò chơi này mang tính trí tuệ" - Giám đốc Philadelphia Phillies, Danny Ozark.

"Không phải sự ô nhiễm đang huỷ hoại môi trường mà chính sự không trong sạch của nước và không khí mới là thủ phạm" - Cựu Phó Tổng thống Mỹ Al Gore.

"Không quá phóng đại khi nói rằng những người hay do dự có thể làm theo cách này hay cách khác" - Cựu Tổng thống Mỹ G. Bush.

"Nếu bạn không thành công thì có nguy cơ bạn sẽ thất bại" - Cựu Tổng thống Bill Clinton.

*


Lỗ và lãi

Nguyễn Công Tạn, tác giả “Chương trình mía đường” lỗ 2400 tỉ (đã bị mất chức).

Theo ông, Chương trình mía đường được gì và chưa được những gì?

Cái được là chính sách cải thiện đời sống bà con ở những vùng nguyên liệu mía đường như Lam Sơn, Bình Định, Nghệ An... Điện, đường, trường, trạm mở ra nhiều, nhưng cái được này không thể thống kê cụ thể. Cái chưa được là việc các nhà máy lỗ nhiều quá và kéo dài như vậy. Và cũng chưa ai làm bài toán chính xác về con số lỗ.

(http://www.vnn.vn/kinhte/2003/7/18623/)

(Biên tập từ www.lamvuon.net)
Ký ức lịch sử

Ôn lại quá khứ và trau dồi ý thức lịch sử là nghĩa vụ của mọi công dân. Đóng vai trò gương mẫu, talaCu xin giới thiệu mục “Ký ức lịch sử”. Chúng ta hãy cùng nhau sống lại những giây phút hào hùng của lịch sử dân tộc cũng như của những đất nước (đã từng là) anh em.


Adam và Eva

Một người Pháp, một người Mỹ và một người Nga tranh luận xem Adam và Eva là người nước nào.

Người Pháp: “Trần truồng và trụy lạc ngay trước mặt Thượng đế như thế, chỉ có thể là dân Pháp”.

Người Mỹ: “Yêu tự do đến mức lẽ ra có thể sống hạnh phúc, chỉ cần đừng đụng đến trái táo, vậy mà họ vẫn không chịu sự cấm đoán đó, thì chỉ có thể là dân Mỹ”.

Cuối cùng, người Nga: “Quần áo chẳng có, nhà cửa chẳng có, thậm chí đến ăn một trái táo cũng bị cấm, thế mà vẫn bảo là sống trên Thiên đường, thì chỉ có thể là dân Nga...”

*


Brezhnev gửi điện

Tại vòng đấu loại Giải bóng đá Thế giới, đội tuyển Hung thắng đội tuyển Xô-viết. Brezhnev gửi điện mừng qua Hung:

"Chúc mừng thành công của đội Hung. Stop.
Cứ thế. Stop.
Dầu lửa. Stop.
Khí đốt. Stop"

*


Brezhnev mất tích

Brezhnev mất tích trong rừng. Mọi người bổ đi tìm khắp nơi, nhưng không thấy. Thỏ được hỏi xem có thấy Brezhnev không.

“Không, tôi nào có thấy.”

Cáo cũng được hỏi xem có thấy Brezhnev không.

“Tôi cũng chả thấy.”

Đến lượt Sói được hỏi xem có thấy Brezhnev không.

“Không, tôi chả thấy, nhưng các vị thử hỏi Gấu xem, từ một tuần nay anh ấy toàn ị ra huân chương...”

*


Xạ thủ

Gorbachev đọc diễn văn. Trong đám cử tọa:

“Anh ơi, xin anh bỏ mũ ra cho tôi nhờ, tôi không thấy rõ đồng chí Gorbachev!”

Ít phút sau:

“Anh ơi, anh né đôi chút cho tôi xem với, tôi vẫn chưa thấy thật rõ!”

Lại ít phút sau:

“Anh ơi, tí chút nữa...”

“Ơ cái anh này, muốn tôi cho mượn ống nhòm nữa phỏng?”

“Ồ không, xin cám ơn, súng tôi có ống ngắm rồi mà!”

(Hoàng Linh sưu tầm)
Hậu quả của hâm nóng toàn cầu



(Burki)
Bạn đọc trả lời bạn đọc

Không có gì bằng kiến thức, sự hiểu biết và kinh nghiệm sống của tập thể. talacu xin mở mục mới “Bạn đọc trả lời bạn đọc” để cộng đồng bạn đọc talacu có cơ hội trao đổi và giúp đỡ lẫn nhau. Mong bạn đọc bỏ ra một chút thời gian để lắng nghe tâm sự của người đang gặp khó khăn, và đóng góp lời khuyên quý báu của mình.



Rộng hay hẹp

Kính gửi các cô các chú,

Cháu năm nay 21 tuổi, quê ở Hải Dương. Hôm nọ bạn trai cháu hỏi cháu là cái ấy của cháu rộng hay hẹp, cháu không biết lấy gì mà đo, mà cũng không biết trả lời thế nào để không đánh mất bạn ấy vì cháu rất yêu bạn ấy. Các cô các chú giúp cháu với.

Nguyên Hằng Trinh


Bạn Hằng Trinh thân mến,
 
Vấn đề bạn hỏi cũng là vấn đề được rất nhiều chị em quan tâm. Xin báo với bạn một tin vui là chúng tôi vừa cho ra đời một sản phẩm đáp ứng nhu cầu chính đáng đó của chị em: thiết bị đo 3 trong 1 “Smartmeasure”.

Sáng chế này của chúng tôi là kết quả 5 năm nghiên cứu miệt mài, áp dụng các thành tựu tiên tiến nhất của khoa học và công nghệ, và đã được cấp bằng sáng chế độc quyền. Chiếc thước thông minh này được làm từ chất liệu tổng hợp, mềm mại như da thịt thật, độ co giãn cao, không gây dị ứng. Có thể thay đổi hình dạng linh hoạt, nó sẽ tái tạo lại chính xác hình ảnh của vật cần đo, dù là đo kích thước bên trong hay bên ngoài (đo bên trong như của bạn, còn đo bên ngoài như của bạn trai bạn). Thước có dạng cái ấy của đàn ông, bên trong rỗng, một đầu nối với một quả bóng như ở máy đo huyết áp. Thông thường có ba mức đo: min, mid và max. Để đo mức min, bạn đưa thiết bị vào trong người rồi ép các cơ ở chỗ đó của mình đến mức tối đa, thước bị ép sẽ co lại và giữ nguyên hình dạng. Để đo mức mid, bạn giữ hai chân gần song song, các cơ thả lỏng tự nhiên, bóp nhẹ bóng để bơm cho thước nở ra đến khi thấy vừa khít. Còn để đo mức max, bạn cần dang rộng hai chân, thả lỏng cơ, và bơm cho đến khi nghe tiếng “ui... ui... ui...” phát ra từ máy, báo hiệu là thiết bị không thể nở to hơn nữa. Khi đó bạn rút thiết bị ra và dùng chiếc thước kỹ thuật đặc biệt (kèm cùng thiết bị) để đo độ lớn, còn độ dài thì đã có sẵn các vạch trên thiết bị bằng cm và inch.

Nếu bạn trai của bạn muốn đo của anh ấy, anh ấy cũng bơm cho thiết bị nở to ra đến khi nào có thể đưa cái ấy vào trong lòng thước dễ dàng thì thôi.

Ngoài 2 chức năng đo trên, bạn còn có thể dùng nó vào việc khác nữa, thay cho các đồ chơi vẫn bị cấm bán ở Việt Nam. Tức là 3 trong 1.

Thiết bị mới ra đời nhưng đã được sự ủng hộ nhiệt liệt. Chúng tôi vừa nhận được đơn đặt hàng của Trung tâm tư vấn tình yêu-hôn nhân của Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam, và hiện đang đề nghị tài trợ cho các cuộc thi Hoa hậu, Hoa khôi bằng hình thức đo miễn phí cho các thí sinh; kết quả đo sẽ là một trong các tiêu chí chấm điểm. Đài truyền hình VTV3, chương trình “Những chuyện lạ Việt Nam” cũng đã liên hệ và đề nghị chúng tôi cùng họ tìm kiếm “người phụ nữ Việt Nam có cái đó hẹp nhất và rộng nhất” để phát sóng vào dịp Tết Bính Tuất sắp tới. Ngoài ra, chúng tôi được biết là từ năm học tới, thiết bị này cũng sẽ được Bộ GD&ĐT đưa vào các trường trung học phổ thông dành cho môn sinh vật và giới tính.

Hiện nay chúng tôi chưa có chi nhánh ở Hải Dương, mới chỉ có showroom tại Hà Nội, Hải Phòng và một số nơi khác. Nếu bạn rảnh, mời bạn ghé chỗ chúng tôi theo địa chỉ: số 7 Nguyễn Bỉnh Khiêm, Hà Nội, hoặc số 34 Trần Hưng Đạo, Hải Phòng, để được đo miễn phí.

Thiết bị có nhiều màu sắc, kiểu dáng để khách hàng lựa chọn, giá 795.000 đ. Nhân dịp năm mới và Tết Bính Tuất, chúng tôi có chương trình khuyến mãi giảm giá 20%. Riêng với bạn Trinh, chúng tôi sẽ tặng một bộ, bộ thứ hai giảm giá 50%, bộ thứ ba trở đi giảm giá 30%. Và nếu bạn giới thiệu được các bạn của mình tới mua hoặc đo (12.000 đ một lần đo), chúng tôi sẽ xin trích lại 20% cho bạn.

Chào thân ái.
 
Đặng Thanh Hải, Công thi thiết bị y tế VHK, Hà Nội.

PS: Nếu bạn còn trinh thì không dùng thiết bị này để đo được. Mời bạn đến chỗ chúng tôi để siêu âm vi tính 3 chiều, và cũng cho kết quả tương đối chính xác, nhưng theo nhiều bạn nữ nói thì không thích bằng dùng thước.
7 Up

Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng đẹp đẽ có một nàng Bạch Tuyết sống với 7 chú lùn. Các chú lùn rất yêu quí Bạch Tuyết, đi đâu họ cũng có nhau.

Một sáng mùa hè đẹp trời, tám người cùng du ngoạn ngắm cảnh rừng. Thật kỳ thú và vui vẻ. Tới trưa, đang nóng thì Bạch Tuyết cùng 7 chú lùn gặp một cái hồ rất đẹp trong rừng. Nàng yêu cầu các chú lùn quay mặt đi để nàng tắm cho thỏa thích. Vốn rất yêu và chiều nàng, các chú lùn vui vẻ quay đi, hẹn chỉ sau khi Bạch Tuyết ra hiệu bằng cách kêu "Tu hú" mới được quay lại. Lúc Bạch Tuyết lên bờ, đang chuẩn bị mặc quần áo thì ở đâu ra một con tu hú kêu lên một tiếng. Các chú lùn đồng loạt quay lại. Đó là sự tích của loại nước uống 7 Up của chúng ta.

(giafhoof sưu tầm)
Tương lai

Một con ếch cô đơn gọi điện tới đường dây nóng tư vấn tình cảm và hỏi xem tương lai của nó sẽ thế nào.

Người tư vấn tình cảm riêng của nó nói: “Anh sẽ gặp một cô gái rất trẻ và đẹp, và cô ấy muốn biết tất cả mọi thứ về anh.”

Ếch hồi hộp lắm, “Thật là tuyệt vời! Thế tôi sẽ gặp cô ấy ở trong một dạ hội chăng?” nó ộp ộp hỏi.

“Không, trong giờ học sinh vật”.
Nhường chỗ

“Mẹ ơi, sáng nay khi ở trên xe buýt với bố, bố đã bảo con nhường chỗ cho một cô.”

“Vậy à, con đã làm đúng đấy.”

“Nhưng lúc ấy con đang ngồi trên lòng bố.”

(Giao_hoang sưu tầm)
 


Gửi bài này cho bạn bè
28.12.2005
 
Hướng nghiệp cho các nhà thơ
talaCu
Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân

Số 12 – Ngày 28 tháng 12 năm 2005


Tượng thần tự do Mỹ I



(Mikhail Zlatkovsky)
Tượng thần tự do Mỹ II



(Stephane Peray)
Stevie Wonder và vũ khí huỷ diệt hàng loạt

Đầu thập niên 70, trên phố Sài Gòn có ca từ của “Ngày dài trên quê hương” (Trịnh Công Sơn, Ca khúc da vàng) được sửa đổi như sau:

Một người mù xem Tivi
Một người câm đang tập hát
Một người què đi xe đạp
Một người cùi cắt móng tay…

từ nguyên tác:

Một người già trong công viên
Một người điên trong thành phố
Một người nằm không hơi thở
Một người ngồi nghe bom nổ…

Nhưng phải đợi 30 năm sau ở Mỹ, vào tháng 3. 2002 tại hí viện Ford ở Washington, mới được chính nguyên thủ Hoa Kỳ… hiển thị.

Ông Bush dự một buổi biểu diễn của danh ca Stevie Wonder là nghệ sĩ ông vô cùng ái mộ như ông cho biết. Đến độ, khi Stevie Wonder xuất hiện và ngồi vào đàn dương cầm, Tổng thống Mỹ (ngồi ở hàng ghế đầu) không dằn được lòng mà đưa tay lên vẫy rối rít. Ông tỏ vẻ thất vọng khi Stevie Wonder không nhận ra người đứng đầu siêu cường độc nhất của thế giới và không có phản ứng gì như là hí hửng vẫy lại chẳng hạn. Nhưng nếu cho là tại Stevie Wonder vẫn còn hận hộ Al Gore thì oan ức, chẳng qua là bởi vì nghệ sĩ này mắt kém, mang khuyết tật mù. Khi cử tọa chung quanh ông bật cười, ông Bush mới bèn rút tay lại. Đây có lẽ là trường hợp đầu tiên ông có thông tin thiếu chính xác từ các cơ quan tình báo Hoa Kỳ là Stevie Wonder thực ra mắt sáng. Trường hợp thứ nhì, như mọi người đều biết, là Iraq có vũ khí hủy diệt hàng loạt (WMD).

Đây có lẽ chỉ là chuyện vui cho dù có thật (theo Lloyd Grove, The Washington Post, 6.3.2002, trang c3; hay Nigel Dempster, Daily Mail, 7.3.2002, trang 43) hoặc là phóng đại (theo Barbara và David Mikkerson, The Urban Legend Reference Pages, http://www.snopes.com/inboxer/outrage/bushwave.htm).

Chuyện buồn và chắc chắn là sau khi 100.000 ngàn người Iraq và 2.100 quân nhân Hoa Kỳ thiệt mạng, Saddam Hussein không có WMD.

(Đỗ Kh.)
Hướng nghiệp cho các nhà thơ

Làm thơ, viết văn không phải là nghề nghiệp đàng hoàng, cũng không phải là công ăn việc làm chính thức. Victor Hugo đã hiểu ra như vậy khi ông khai ở mục “nghề nghiệp” là “sống bằng ngòi bút” và được một nhân viên nhà nước đưa vào hồ sơ: “Ông Victor Hugo, nhà buôn ngòi bút”. Nếu nhóm Mở Miệng có thể khai rằng mình “sống bằng thơ” thì ông Trúc Linh trên báo Công an Thành phố Hồ Chí Minh ngày 22.12.2005 vừa rồi đã nhanh nhẹn xếp họ vào hồ sơ: “Các ông Mở Miệng, những nhà buôn thơ”, tức thương gia, một nghề danh giá trong thời kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, chứ không phải mất công ái ngại về tình trạng nghề nghiệp thiếu ổn định của họ. Công an là bạn dân, các nhà thơ là một bộ phận của nhân dân, việc báo Công an thay mặt cho Bộ Lao động Thương binh và Xã hội quan tâm hướng nghiệp cho các nhà thơ là điều rất đáng hoan nghênh và nên được tăng cường hơn nữa.

Nhân dịp dư luận xã hội đang sôi nổi tìm kiếm ngành nghề thích hợp cho các nhà thơ, trong buổi gặp mặt thân mật và làm việc cuối năm với Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam hôm qua, 27.12.2005, talaCu đã trình bày đúc kết của mình về những ngành nghề thích hợp nhất, thích hợp, và không thích hợp cho các nhà thơ (mở rộng cho các nhà văn nói chung).

A. Năm ngành nghề thích hợp nhất cho các nhà văn nhà thơ

  1. Chủ tịch nước: Hồ Chí Minh, Mao Trạch Đông
  2. Đệ nhất công thần thời trước: Nguyễn Trãi (nếu chấp nhận rủi ro tru di tam tộc), hay Trưởng Ban Tuyên huấn, Khoa giáo, Tư tưởng-Văn hoá Trung ương Đảng thời nay: Tố Hữu, Nguyễn Khoa Điềm (độ rủi ro cũng khá cao)
  3. Tổng thư kí Hội Nhà văn Việt Nam: Nguyễn Tuân, Nguyễn Đình Thi, Hữu Thỉnh
  4. Tham gia cách mạng: Không lấy ví dụ vì quá nhiều
  5. Chuyên gia quân đội (chỉ huy quân sự hoặc cán bộ văn công, chính trị): Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt, toàn bộ các tác giả thuộc Văn nghệ Quân đội như Nguyễn Khải, Trần Đăng Khoa, Lê Lựu, Hữu Thỉnh, Nguyễn Tri Huân...

B. Năm ngành nghề thích hợp cho các nhà văn nhà thơ

  1. Chủ báo, nhà báo hoặc biên tập viên (trong biên chế, tức có cơ quan đàng hoàng): Không lấy ví dụ vì quá nhiều
  2. Về hưu: Ước chừng 30 % hội viên Hội Nhà văn Việt Nam
  3. Làm chồng một phụ nữ tần tảo: Tú Xương, ngoài ra không lấy ví dụ vì quá tế nhị, hay làm vợ một người đàn ông tần tảo: Virginia Woolf
  4. Giáo viên (chỉ cần dạy 1 ngày, có thể dạy tư, đã được tính): James Joyce, Nam Cao, Nguyễn Huy Thiệp. Có thể sau khi nổi tiếng thì thôi dạy học như V. Nabokov. Có thể nhờ nổi tiếng mà được một chỗ dạy học như 99 % nhà văn nhà thơ có tên tuổi ở các nước phương Tây hiện nay. Có thể đang dạy tiểu học học rồi bị thất nghiệp như J. K. Rowling rồi nhờ Harry Potter mà trở thành một Giáo sư danh dự của một đại học uy tín.
  5. Con nhà giầu: Leo Tolstoi, Marcel Proust, R. Tagore, hoặc làm bạn của nhà giầu: Lý Bạch, Rainer Maria Rilke, Hans Christian Andersen.

C. Năm ngành nghề không thích hợp cho các nhà văn nhà thơ

  1. Quét vôi: Người làm nghề quét vôi nổi tiếng nhất trong lịch sử nhân loại, Adolf Hitler, có để lại một tác phẩm, Mein Kampf, song dấu ấn lem nhem của nghề nghiệp này khiến tác phẩm của ông ta không được liệt vào hàng kiệt tác văn học thế giới.
  2. Treo tranh: Chưa có một ví dụ nào trong lịch sử văn học cổ kim cho thấy nghề này là môi trường lí tưởng, sản sinh những giá trị văn học bất hủ. Paul Eluard có thể đã treo nhiều tranh của Salvador Dalí, nhưng đó chỉ là treo giúp Gala vì tình xưa nghĩa cũ, dù nàng đã thuộc về Dalí.
  3. Làm ruộng / làm rẫy: Một nhà thơ lớn có thể trở thành một người làm ruộng, ví dụ Hữu Loan, chứ không ngược lại. Một người làm ruộng không thể trở thành nhà thơ lớn.
  4. Sống nhờ những trò trên mạng: Hoàn toàn rõ. Hay ai dám bảo Yahoo là một nhà thơ chân chính?
  5. Diễn viên: Hãy lấy Nguyễn Tuân làm gương tầy liếp. May mà ông từ bỏ kiếp sống vạ vật, trong đó có thời làm diễn viên a-ma-tơ ở Hồng Kông, để đi theo cách mạng rồi lên làm Tổng Thư kí Hội Nhà văn Việt Nam (xem A3).

Kết thúc buổi trao đổi, về phiá mình, Ban Chấp hành Hội Nhà văn cũng bày tỏ sự quan tâm đặc biệt tới công tác hướng nghiệp và tạo công ăn việc làm ổn định cho các nhà thơ nhà văn, kể cả những người còn chưa là nhưng sẽ là hội viên. Hai ủy viên mới của Ban Chấp hành, bà Phan Thị Vàng Anh và ông Hồ Anh Thái đều rất bức xúc, mong muốn nhanh chóng đạt được kết quả khả quan trong công tác này. Ông Hồ Anh Thái tuyên bố rằng mình đang phải kiêm nhiệm rất nhiều nghề khác nhau, nhưng sở dĩ ông chưa thể bỏ nghề ngoại giao vì Nguyễn Du cũng từng là một cán bộ ngoại giao nhiệt thành. Bà Phan Thị Vàng Anh cũng phải kiêm nhiệm quá nhiều nghề, nhưng bà sẵn lòng nhường nghề bác sĩ mà thực tế là bà chưa hề sử dụng cho những nhà thơ nhà văn nào đang chưa có công ăn việc làm đứng đắn. Ngay sau Tết Nguyên đán, Hội Nhà văn Việt Nam sẽ kết hợp với Trung tâm Triển lãm Giảng Võ mở Hội chợ nghề nghiệp Xuân 2006, dành riêng cho các nhà văn nhà thơ Việt Nam.

Những lời có cánh

Đã bao giờ bạn thầm khâm phục hay lớn tiếng xuýt xoa ca ngợi những phân tích sắc sảo, những nhận định sắc bén, những đánh giá chính xác, những kết luận chặt chẽ của các nhà lãnh đạo và các nhân vật quan trọng của công luận quốc gia cũng như quốc tế, mà bạn được đọc hay nghe trên các phương tiện truyền thông? Đã bao giờ bạn có cảm giác mình sẽ không bao giờ vươn tới được nghệ thuật hùng biện mà bạn vẫn thấy hàng ngày xuất hiện trên các mặt báo? Bạn hãy tự tin. Với mục “Những lời có cánh”, talacu đem tới các bạn những tinh túy nhất của nghệ thuật sử dụng ngôn từ. Nếu bạn chịu khó bỏ thời gian nghiên cứu những hòn ngọc lung linh này, bạn sẽ nhanh chóng trở thành một nhà hùng biện dày dạn kinh nghiệm trong một tương lai không xa.


Không trái lệnh mà cũng không không tuân lệnh

(Nguyễn Thế Quang, Phó Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội)

Nếu Hà Nội vẫn tiếp tục tạm ngừng đăng ký xe máy thì có trái với Hiến pháp và Thông tư của Bộ Công an hay không?

Bộ hoặc Chính phủ quy định là quy định cho cả 64 tỉnh thành của cả nước chứ không riêng thành phố nào. Nhưng trách nhiệm của mỗi thành phố là có trách nhiệm với địa phương người ta. Điều này không trái giữa Trung ương và địa phương, cũng không phải không tuân lệnh.

Mỗi tháng Hà Nội có 3.000 xe ôtô đăng ký, với tốc độ này thì có phải ùn tắc do ôtô hay không, liệu có cấm đăng ký ôtô nữa hay không?

Những người tham gia giao thông bằng ôtô có ý thức khác nhiều. Xe máy có thể lên vỉa hè chứ ôtô thì không.”

(http://vietnamnet.vn/xahoi/doisong/2005/12/520108/)



Da, thịt, xương

(Lê Thanh Hải, Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh)

"Có ý kiến cho rằng giám sát chỉ đến da, kiểm tra đến thịt và điều tra mới đến xương. Nhưng qua cuộc họp này thấy không hẳn như vậy. Theo tôi, nếu giám sát vì tâm huyết, vì lợi ích chính đáng của dân thì kết quả có thể đến xương ngay."

(http://www.vnexpress.net/Vietnam/Xa-hoi/2005/07/3B9E0569/)



Biết và không biết

(Donald H. Rumsfeld, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ)

"As we know, there are known knowns. There are things we know we know. We also know there are known unknowns. That is to say we know there are some things we do not know. But there are also unknown unknowns, the ones we don't know we don't know."

Feb. 12, 2002, Department of Defense news briefing

Tạm dịch:

“Như ta biết, có những điều được biết tới là chúng được biết tới. Đó là những điều ta biết là ta biết. Chúng ta cũng biết có những điều được biết tới là không biết tới. Nghĩa là ta biết có những điều ta không biết. Rồi lại có những điều không được biết tới là không biết tới. Đó là những điều ta không biết là ta không biết.”

Họp báo của Bộ Quốc phòng, 12 tháng 2 năm 2002

(Biên tập từ www.lamvuon.net)

Ký ức lịch sử

Ôn lại quá khứ và trau dồi ý thức lịch sử là nghĩa vụ của mọi công dân. Đóng vai trò gương mẫu, talaCu xin giới thiệu mục “Ký ức lịch sử”. Chúng ta hãy cùng nhau sống lại những giây phút hào hùng của lịch sử dân tộc cũng như của những đất nước (đã từng là) anh em.

Bệnh thần kinh

Công an bắt một người vì tội nói xấu chế độ ta.

“Nó là người thần kinh ấy mà, chấp làm gì”, một người khác can.

“Thần kinh gì”, người công an đáp, “nói khôn bỏ mẹ!”



Chủ nghĩa cộng sản

Trước khi về thủ đô thăm quan, già làng được bí thư chi bộ giao nhiệm vụ phải hỏi bằng được Tổng Bí thư rằng khi nào thì xây dựng xong chủ nghĩa cộng sản.

Nhờ là đồng hương nên Tổng Bí thư đồng ý tiếp riêng già làng và dẫn già đến bãi để ô tô của Bộ Chính trị rồi vừa chỉ tay vừa nói: “Chiếc Mercedes kia là của tôi, cái bên cạnh là của đồng chí Chủ tịch nước. Khi nào có chiếc của đồng chí bên cạnh nữa thì lúc đó ta xây dựng xong chủ nghĩa cộng sản đấy”.

Khi về đến bản, già làng dẫn bí thư chi bộ lên một ngọn đồi rồi vừa chỉ tay vừa nói: “Kia là nhà tình nghĩa của tôi, bên cạnh là nhà của đồng chí, khi nào có nhà của đồng chí Tổng Bí thư ở bên cạnh nữa là ta xây xong chủ nghĩa cộng sản đấy, đồng chí Tổng bí thư bảo thế”.



Tinh thần phục vụ 1

Cửa hàng thực phẩm thời tem phiếu.

“Làm ơn gói cho tôi một cân thịt.”

Cô nhân viên cầm một tờ báo, nói: “Bác đưa thịt đây, cháu gói cho”.



Tinh thần phục vụ 2

Một bà cụ nói với cô bán gạo: “Tôi muốn mua năm cân nhưng sợ không xách nổi”.

“Bác ơi, bác cứ mua đi”, cô bán hàng dịu dàng đáp, “cháu sẽ cân để bác xách nổi mà”.

(Nguyên Trường sưu tầm)

Bạn đọc trả lời bạn đọc

Không có gì bằng kiến thức, sự hiểu biết và kinh nghiệm sống của tập thể. talacu xin mở mục mới “Bạn đọc trả lời bạn đọc” để cộng đồng bạn đọc talacu có cơ hội trao đổi và giúp đỡ lẫn nhau. Mong bạn đọc bỏ ra một chút thời gian để lắng nghe tâm sự của người đang gặp khó khăn, và đóng góp lời khuyên quý báu của mình.

Rộng hay hẹp

Kính gửi các cô các chú,

Cháu năm nay 21 tuổi, quê ở Hải Dương. Hôm nọ bạn trai cháu hỏi cháu là cái ấy của cháu rộng hay hẹp, cháu không biết lấy gì mà đo, mà cũng không biết trả lời thế nào để không đánh mất bạn ấy vì cháu rất yêu bạn ấy. Các cô các chú giúp cháu với.

Nguyên Hằng Trinh

“Cháu Trinh thân mến, sống trong thời đại khoa học kỹ thuật, cháu nên hiểu rằng mọi vấn đề đều có giải pháp kỹ thuật của nó. Nếu cháu làm chủ được kỹ thuật co bóp đúng thời điểm thì câu hỏi của cậu bạn cháu không còn ý nghĩa gì nữa. Kỹ thuật này rất dễ học phần lý thuyết, cháu có thể học hàm thụ miễn phí qua internet. Nhưng phần thực hành cầm tay chỉ việc thì khá phức tạp, vì cần tổ chức các chuyến thực tập có người hướng dẫn đáng tin cậy. Phí tổn trọn gói cho toàn bộ khoá học là 1 triệu 450.000 đồng, cả đài thọ ăn ở 2 đêm 3 ngày. Nhân dịp đầu năm mới, giá khuyến mại là 900.000 đồng, cháu nên đăng ký sớm kẻo hết chỗ.”

(Cô Thắm, 47 tuổi, Hà Nội)

“Em Trinh thân, chị thấy em đúng là một sản phẩm của xã hội nam trị, Nho giáo Việt Nam. Trong xã hội Việt Nam, phụ nữ luôn luôn coi mình là người phục vụ nam giới, và tự cảm thấy mình là nguyên nhân và chịu trách nhiệm trước tất cả các vấn đề dù to hay nhỏ, dù đã hay có thể xẩy ra. Em hãy thay đổi suy nghĩ của em! Tại sao em không trả lời người bạn em là: rộng hay hẹp, điều đó phụ thuộc vào cái ấy của anh to hay bé.”

(Lê Vân, 27 tuổi, Hội trưởng hội “Phụ nữ Việt Nam mới”, Toronto)


Viagra và vợ

Bill bước vào hiệu thuốc và hỏi mua một lọ Viagra.

Dược sĩ hỏi: "Anh có đơn thuốc không?"

Bill: "Không, nhưng đây là ảnh của vợ tôi".

May mắn

"Anh hãy mua một bó hoa về cho vợ đi", người bán hoa trên phố nài nỉ.

"Tôi không có vợ", người đàn ông trẻ đáp.

"Vậy thì mua một bó về cho người yêu vậy".

"Tôi cũng chẳng có người yêu".

"Vậy thì hãy mua vài bó về để ăn mừng sự may mắn của anh".

(Giao_Hoang sưu tầm)

Vi trùng bị bệnh

Hai con vi trùng gặp nhau. Một con tỏ vẻ rất tiều tụy. Con kia bèn hỏi:

”Cậu ốm hả?”

“Ừ.”

“Bệnh gì vậy?”

“Aspirin.”

(hazeem sưu tầm)
 


Gửi bài này cho bạn bè
21.12.2005
 
Bộ Nội vụ và Viện Xã hội học đề nghị đấu giá ngân hàng dữ liệu của talawas qua eBay
talaCu
Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân

Số 11 – Ngày 21 tháng 12 năm 2005


Internet và chính quyền Trung Quốc

Chính quyền Trung Quốc: Tôi muốn chặn những từ tục tĩu này trên các website Trung Quốc!
Microsoft: Được thôi, “dân chủ” bị xoá này!
Yahoo: “Quyền con người” đi tong này!
Google: “Đài Loan tự chủ” biến mất này

(Horsey)
Hàng dệt Trung Quốc


Chữ trên biển hàng: Hàng dệt Trung Quốc, nhiều lựa chọn nhất thế giới
Chữ trên áo T-shirt: Không mua quần áo Trung Quốc!
EU: Chúng ta không thể thắng nổi chúng

(Chappatte)
Bộ Nội vụ và Viện Xã hội học đề nghị đấu giá ngân hàng dữ liệu của talawas qua eBay

Hôm qua, 20.12.2005, ông Dietmar Erdmann, webmaster của talawas đã chính thức xác nhận có hai tổ chức bày tỏ sự quan tâm tới ngân hàng dữ liệu khổng lồ chứa toàn bộ địa chỉ thư điện tử và các thông tin cá nhân khác của cộng tác viên và bạn đọc từng liên lạc với toà soạn.

Viện Xã hội học Việt Nam, với sự hỗ trợ của UNDP, có ý định mua đứt những dữ liệu này để dùng vào việc nghiên cứu về “cái gọi là tầng lớp trí thức” Việt Nam. Ông Brian Adams, trưởng ban Xã hội của UNDP, cho biết “từ trước tới nay chúng ta hầu như không biết gì về giới trí thức Việt Nam. Họ là một nhóm người nhợt nhạt, không diện mạo, không lên tiếng trong xã hội. Phần lớn bạn đọc talawas coi mình là trí thức, do đó, ngân hàng dữ liệu này sẽ cho phép chúng tôi tiếp xúc với trí thức Việt Nam, qua đó hiểu họ là ai, họ yêu ghét gì, và liệu họ có đóng góp gì cho xã hội không. Đây sẽ là một dự án nghiên cứu dài hơi và thách thức.”

Tổ chức thứ hai là Bộ Nội vụ. Ông Erdmann cho biết: “Bộ Nội vụ không thông tin về việc họ muốn mua những dữ liệu này vào mục đích gì, nhưng họ tỏ ra là một khách hàng rất nghiêm túc và nghiêm khắc. Họ yêu cầu chúng tôi chứng minh rằng 22.000 địa chỉ hiện lưu trữ trong ngân hàng dữ liệu talawas là có thật chứ không phải là giả mạo. Ngoài ra họ quan tâm tới tần số và nội dung liên lạc của các cá nhân với tòa soạn. Giá cả bước đầu mà họ đưa ra đã rất cạnh tranh, song họ còn tỏ dấu hiệu sẽ tăng thêm 15% tiền thưởng nếu hợp đồng được ký kết vào trước dịp Tết Nguyên Đán 2006.”

Đặc trách thương mại của Bộ Nội vụ giải thích: “Bán thông tin là một trong những động tác phân dây dính (fund-raising) rất phổ biến vẫn được các tổ chức hoạt động trong môi trường kinh tế hiện đại thực hiện. talawas không nên ngần ngại, mà cần tận dụng cơ hội biến thông tin thành ích lợi tài chính thiết thực để có thể tiếp tục lớn mạnh và phục vụ bạn đọc tốt hơn nữa.”

Để đơn giản hoá và bình đẳng hoá các thủ tục mua bán trên thị trường tự do, cả Viện Xã hội học và Bộ Nội vụ đều nhất trí đề nghị talawas đem đấu giá ngân hàng dữ liệu này qua eBay.

Ký ức lịch sử

Ôn lại quá khứ và trau dồi ý thức lịch sử là nghĩa vụ của mọi công dân. Đóng vai trò gương mẫu, talaCu xin giới thiệu mục “Ký ức lịch sử”. Chúng ta hãy cùng nhau sống lại những giây phút hào hùng của lịch sử dân tộc cũng như của những đất nước (đã từng là) anh em.
Trên tàu điện

Trên tàu điện ở Moskva:

“Thưa ông, ông là đảng viên à?”

“Không.”

“Chắc ông có thân nhân là đảng viên?”

“Không, tôi không rõ chuyện này.”

“Thế ông có người quen làm ở ngành an ninh không?”

“Không, tôi không có.”

“Hay ở Bộ?”

“Cũng không?”

“Hoặc ở Hội đồng Nhân dân?”

“Không, tiếc rằng tôi cũng không quen ai ở đó.”

“Thế thì bỏ ngay cái giày thối khỏi chân tao, nhanh lên, không tao đạp bỏ bố mày bây giờ!”

Khả năng chịu đựng

“Không thể chịu đựng được!”, một khách đi bộ qua quảng trường Ba Đình thốt ra.

“Xin mời anh đi với tôi”, một người mặc thường phục lao tới. “Anh vừa nói rằng không thể chịu được chế độ ta phải không?”

“Chế độ thì liên can gì? Tôi nói thời tiết không thể chịu đựng được!”

“Nói láo, thời tiết có thể chịu đựng được!”

Phản động

Trinh sát lôi một người bị bắt vào phòng cấp trên:

“Báo cáo, tên này có tư tưởng phản động ạ!”

“Hắn phát ngôn thế nào?”

“Báo cáo, tôi đã còng tay khi hắn chưa kịp phát ngôn gì ạ.”

(Nguyên Trường sưu tầm)

Cứu tôi với

Một phóng viên truyền hình Liên Xô phỏng vấn một cụ già nông dân:

“Bác János ơi, bác hãy nói điều gì đó khiến bác thật tự hào về làng của bác đi. Cả thế giới sẽ xem bác đấy.”

“Có thực là cả thế giới sẽ xem không?”

“Vâng.”

“Vâng, nếu bác muốn. Nào, bác nói đi chứ!”

Bác János:

“Cứu tôi vơơơơới!!!”

(Hoàng Linh sưu tầm)

Ca sĩ Phan Trường bị hành hung

Tối Chủ nhật tuần trước, ca sĩ Phan Trường đã bị hành hung khi vừa ra khỏi sàn nhảy New Century, sau khi hát xong cát-xê của mình. Ca sĩ Phan Trường tên thật là Ngô Văn Chỉnh, quê Hải Phòng. Anh mới đổi tên thành Phan Trường khi ra Hà Nội cách đây bốn tháng. Theo đánh giá trong giới thì anh là một giọng ca có tiềm năng. Bản thân Phan Trường không nhìn rõ mặt những kẻ đánh mình, anh chỉ nhớ là khi ngã xuống đường Tràng Thi thì nghe bọn hành hung quát loáng thoáng „nếu còn giữ tên “...an Trường“ thì chúng ông cắt lưỡi..., khôn hồn thì đổi tên...“, rồi bọn chúng phóng xe máy đi thẳng.



Các ca sĩ Lam Trường, Đan Trường, Đoan Trường (từ trái sang phải) tuyên bố không liên quan tới vụ hành hung ca sĩ Phan Trường

Ba ca sĩ tên Trường hàng đầu, Lam Trường, Đan Trường và Đoan Trường lấy làm tiếc về sự việc này và và tuyên bố không có dính líu gì tới vụ hành hung. Hai ca sĩ Trường hạng hai, Xuân Trường và Vân Trường, cũng khẳng định mình không liên quan.

Từ hôm bị đánh, ca sĩ Phan Trường ở trong một tình trạng chán nản. Anh cho biết sự nghiệp âm nhạc của anh sẽ gặp rất nhiều trở ngại nếu anh phải từ bỏ tên Trường. Theo anh, có một lực lượng mafia ở Hà Nội đang khống chế số lượng ca sĩ được phép mang tên „...an Trường“, những ai muốn lọt vào danh sách này sẽ phải trả một giá cắt cổ. Có lẽ anh sẽ phải đổi tên thành Đàm Vĩnh Hung. Theo anh, chỉ với hai ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng và Đàm Vĩnh Hùng, hiện nay thị trường tên Đ.V.H vẫn còn để ngỏ, và chắc anh không bị những phiền toái tương tự.

Bạn đọc trả lời bạn đọc

Không có gì bằng kiến thức, sự hiểu biết và kinh nghiệm sống của tập thể. talaCu xin mở mục mới “Bạn đọc trả lời bạn đọc” để cộng đồng bạn đọc talaCu có cơ hội trao đổi và giúp đỡ lẫn nhau. Mong bạn đọc bỏ ra một chút thời gian để lắng nghe tâm sự của người đang gặp khó khăn, và đóng góp lời khuyên quý báu của mình.

Rộng hay hẹp

Kính gửi các cô các chú,

Cháu năm nay 21 tuổi, quê ở Hải Dương. Hôm nọ bạn trai cháu hỏi cháu là cái ấy của cháu rộng hay hẹp, cháu không biết lấy gì mà đo, mà cũng không biết trả lời thế nào để không đánh mất bạn ấy vì cháu rất yêu bạn ấy. Các cô các chú giúp cháu với.

Nguyên Hằng Trinh

Tai nạn máy bay

Thảm họa máy bay tồi tệ nhất trong lịch sử xảy ra tại miền Tây Virginia khi một chiếc máy bay nhỏ hai chỗ ngồi hiệu Cessna 150 do hai sinh viên của trường Đại học Tây Virginia lái đã bị rơi xuống một nghĩa địa sáng sớm ngày hôm nay tại Morgantown.

Tới nay, các đơn vị tìm kiếm và cứu hộ đã tìm được 300 thi thể và dự đoán con số sẽ còn tăng lên khi công việc đào bới được tiếp tục vào buổi tối.

Phi công chính và phi công phụ đều sống sót và đang tham gia giúp đỡ trong nỗ lực tìm kiếm các nạn nhân.

Ruột thừa

Một chàng trai và một cô gái hôn hít vuốt ve nhau trong ô tô. Cô gái hỏi, “Anh có muốn xem nơi em đã mổ ruột thừa không?” “Không”, chàng trai đáp. “Anh không thể chịu được bệnh viện”.


Ba người bạn

Ba người bạn ngồi trong quán ba.

Người thứ nhất nói, “Tớ nghĩ là vợ tớ đang ngoại tình với một thằng thợ điện. Hôm nọ tớ về nhà và thấy mấy cái kìm cắt dây điện ở dưới giường mà chẳng cái nào là của tớ cả”.

Người thứ hai nói, “Tớ thì nghĩ là vợ tớ đang ngoại tình với một thằng thợ sửa ống nước. Hôm nọ về nhà tớ thấy một cái cờ lê không phải của tớ dưới gầm giường”.

Người thứ ba nói, “Tớ nghĩ vợ tớ đang ngoại tình với một con ngựa”. Hai anh bạn vô cùng ngạc nhiên.

“Hôm nọ tớ về nhà và thấy nguyên một tay đua ngựa dưới gầm giường”.

(Giao_Hoang sưu tầm)
 


Gửi bài này cho bạn bè
14.12.2005
 
Giải quyết vấn đề xã hội của bệnh cúm gia cầm
talaCu
Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân

Số 10 – Ngày 14 tháng 12 năm 2005


Sự thần kỳ của trang điểm



Giải quyết vấn đề xã hội của bệnh cúm gia cầm

Bệnh cúm gia cầm hoành hành từ hai năm nay đã làm nhiều hộ nông dân khuynh gia bại sản. Đặc biệt, tại một số tỉnh như Bắc Giang, Thanh Hoá, Quảng Nam, nhiều làng xã đã bị đẩy tới tình trạng túng quẫn, kiệt quệ do bắt buộc phải tiêu hủy toàn bộ đàn gia cầm, trong nhiều trường hợp là nguồn kiếm sống duy nhất của các gia đình.

Nhận thức được vấn đề xã hội do cúm gia cầm gây ra, gần đây, chính quyền địa phương các cấp tại nhiều nơi đã chủ động đưa ra các biện pháp khác nhau để giúp nông dân có được một kế sinh nhai khác. talaCu xin giới thiệu một số biện pháp đã được tiến hành một cách hiệu quả nhất.

Tỉnh Quảng Nam tổ chức cho các gia đình nông dân có con gái dễ coi, tuổi từ 16 tới 22, vay tiền để học massage và các kỹ năng làm việc trong nhà hàng karaoke và bia ôm. Các hộ nông dân có con gái trên 22 tuổi hoặc khó coi cũng có thể đăng ký vay tiền, nhưng lãi suất sẽ cao gấp đôi.

Anh Nguyễn Văn Thành ở Quảng Nam hy vọng dành đủ tiền để hai cô con gái không xinh xắn lắm vẫn có thể đi học lớp massage do tỉnh tổ chức.
Tỉnh Nghệ An đi thêm một bước: sau các khoá học, chính quyền tỉnh tổ chức xe khách chở các nữ học sinh tới thẳng những địa điểm có tiềm năng việc làm lớn như Đồ Sơn hay Sầm Sơn. Qua những “Ngày hội giao lưu”, các nhà nghỉ tại những địa điểm này đã có điều kiện tiếp xúc và gặp gỡ trực tiếp các đối tượng tìm việc. Riêng với Đồ Sơn, khoảng nửa năm trở lại đây, thành phố nhỏ ven biển này đã khởi sắc, tuổi trung bình của hàng giảm từ 19 xuống còn 17, chất lượng dịch vụ tăng đáng kể, giúp Đồ Sơn khẳng định vị trí của mình là nơi thư giãn được ưa thích nhất của các cán bộ nhà nước Hà Nội.

Tỉnh An Giang mở các lớp đào tạo nghiệp vụ caddy (kéo túi gậy phục vụ khách đánh golf). Giá thành đào tạo tương đối cao nên các lớp này nhắm tới các gia đình nông dân chưa hoàn toàn khánh kiệt. Bù lại, đây được coi là một loại hình lao động “quý tộc”, được mặc quần áo đẹp, công việc đơn thuần chỉ là kéo túi gậy nặng mấy chục ký đi bộ cả ngày dưới trời nắng.

Tỉnh Thái Bình và Nam Định quyết định tạm ngưng dự án “Chống buôn bán phụ nữ và trẻ em” do tổ chức phi chính phủ Oxfam Quebec thực hiện. Dự án sẽ được nối lại khi dịch cúm gia cầm qua đi. Oxfam Quebec đã đồng ý trao cho lãnh đạo và Hội phụ nữ của hai tỉnh toàn bộ ngân hàng dữ liệu về các đường dây buôn bán phụ nữ sang Trung Quốc và Campuchia mà họ thu thập được trong hai năm qua để phía Việt Nam sử dụng.

Trong tình hình hiện nay, chúng ta cần nhiều hơn nữa những chương trình tương tự. talaCu sẽ tiếp tục đăng tải về những biện pháp sáng tạo giúp nông dân vượt qua những khó khăn do bệnh cúm gia cầm gây ra. Bạn đọc có nhu cầu tìm hiểu thêm thông tin có thể viết thư tới tòa soạn, hay liên lạc điện thoại tới số sau: (04) 8254231.
Ký ức lịch sử

Ôn lại quá khứ và trau dồi ý thức lịch sử là nghĩa vụ của mọi công dân. Đóng vai trò gương mẫu, talaCu xin giới thiệu mục “Ký ức lịch sử”. Chúng ta hãy cùng nhau sống lại những giây phút hào hùng của lịch sử dân tộc cũng như của những đất nước (đã từng là) anh em.

Say rượu

Một gã say rượu nôn mửa ngay trước tượng Lenin. Khách qua đường thấy vậy, tới gần và hỏi:

“Nếu đã không chịu được, sao cậu còn ngắm lão ấy làm gì?”
Dân chủ

Ivan và Joe tranh luận xem giữa Nga và Mỹ, ở đâu có dân chủ hơn.

“Bất cứ lúc nào, tớ cũng có thể ra trước tòa Bạch ốc và chửi rủa tổng thống và chính phủ!”

“Thế thì đã ăn thua gì! Bất cứ lúc nào, tớ cũng có thể ra Hồng trường và ị ngay cạnh lăng Lenin và điện Cẩm Linh.”

Joe nhận thấy không thể thắng Ivan, thành thử anh ta đành thú nhận sự thật:

“Nói vậy thôi, chứ tớ cũng chẳng dám gào thật to đâu, chỉ lẩm nhẩm khe khẽ thôi.”

Ivan đáp:

“Thì tớ cũng có bảo là tớ tụt quần ra đâu!”
Bộ trưởng và ruồi thời "cải tổ"

“Bộ trưởng và một con ruồi khác nhau thế nào?”

“???”

“Ngày nay thì chả có gì khác nhau cả. Có thể đập chết cả hai bằng một tờ báo.”
Nông dân quên liềm

Một nông dân Nga trong nông trang tập thể chuẩn bị đi làm đồng. Anh ta lẩm nhẩm xem đã mang đủ mọi thứ cần thiết chưa: "Thẻ Đảng, Pravda, vốt-ca." Ra đến cánh đồng, anh chợt cảm thấy thiếu một cái gì đó. Anh điểm lại những thứ đã mang: "Thẻ Đảng, Pravda, vốt-ca... À, hóa ra mình quên cái liềm! Lần thứ bao nhiêu rồi không biết!"

(Hoàng Linh sưu tầm)
Khởi thuỷ của xã hội tiêu thụ


(Glenn & Gary McCoy)
talaCu trả lời bạn đọc

Chao cac anh chi,

Talacu rat zdui zde. Neu duoc, de nghi cac anh chi gom rieng talacu thanh mot so, vi du, tu so 1-10 thanh mot thu talacu 1-10, gui cho doc gia. Nhu vay, chung toi de be luu tru hon.

Trong mot so talacu gan day co de cap toi bao Nhan Dan, trong do co noi cu the toi hai so bao ND, toi muon biet, hai so do co noi dung gi.

T. (Thành phố Hồ Chí Minh)

Bạn T. thân mến,

Trước hết, từ dzui dzẻ tới hài hước là một bước dài, chúng tôi vẫn luôn luôn cố gắng. Mong bạn báo cho chúng tôi biết khi chúng tôi tới đích.

Để thoả mãn nhu cầu lưu trữ của độc giả, chúng tôi sẽ tách talaCu ra khỏi Thư talawas, và gửi riêng thành Thư talaCu, vào thứ Tư hàng tuần. Đáng tiếc chúng tôi không gộp nhiều số talaCu lại được, bởi file sẽ có kích thước rất lớn, không cho phép chúng tôi gửi qua thư điện tử.

Bạn cũng có thể truy cập trực tiếp talawas, và tự tải xuống các số talaCu theo địa chỉ sau:
http://anon.free.anonymizer.com/talaDBFront.php

Về câu hỏi thứ hai của bạn, chúng tôi đã liên lạc với báo Nhân Dân, và đây là câu trả lời của ông Đinh Thế Huynh, tổng biên tập báo Nhân Dân.

“Bạn T. thân mến, như talaCu đã đăng, hai số báo Nhân Dân 15 tháng Năm 2003 và số 23 tháng Bảy 1999 đã được chúng tôi chọn vào vòng cuối để chọn làm nội dung chuẩn cho báo Nhân Dân trong tương lai. Chúng tôi chọn hai số báo này vì chúng đã phản ánh hiện thực (nhiệm vụ hàng đầu của báo chí) qua cái nhìn của Đảng (nhiệm vụ hàng đầu của chúng tôi) một cách trung thực nhất. Ngoài ra, hai số này cũng có ít lỗi chính tả nhất. Nếu bạn không thể chờ tới ngày 1 tháng Giêng 2006 (ngày Nhân Dân cố định nội dung báo), bạn có thể ra phố mua một gói xôi, và giở tờ báo gói xôi ra đọc. Nếu tờ báo gói xôi không là báo Nhân Dân, bạn sẽ thấy được 80%, nếu là Nhân Dân, bạn sẽ thấy được 95% của nội dung của hai số báo bạn đang quan tâm.

Sang năm mới, chúng tôi hy vọng bạn sẽ là một độc giả trung thành của chúng tôi.”
Giây phút định mệnh của người dậy xiếc thú

(Dave Coverly)
Tư duy sáng tạo

Giờ toán, cô giáo hỏi Johnny:

“Johnny, trên cây có năm con chim, em bắn rụng một con, vậy còn bao nhiêu con?”

“Không còn con nào ạ”, Johnny trả lời, “bởi chúng sẽ bay đi hết.”

“Câu trả lời là còn bốn con”, cô giáo trả lời. “Nhưng cô thích cách tư duy của em.”

Johnny nói: “Em có một câu hỏi cho cô. Ba phụ nữ ăn kem trong tiệm. Một người liếm cây kem, một người cắn cây kem, một người mút cây kem, vậy người nào đã có gia đình?”

“Hm,” cô giáo thận trọng trả lời, “tôi đoán là người mút kem?”

“Câu trả lời là người đeo nhẫn cưới”, Johnny nói, “Nhưng em thích cách tư duy của cô.”
Tinh trùng đối thoại

Một tinh trùng hỏi tinh trùng kia:

“Bao giờ thì chúng ta tới bụng?”

“Lâu đấy, trước tiên chúng ta phải đi qua cuống họng đã.”
Lịch sự

Thầy giáo đang dạy cách cư sử lịch sự và hỏi một sinh viên:

“Nếu em đang hẹn với một người phụ nữ trong một tiệm ăn sang trọng mà em cần đi vệ sinh, em sẽ nói với người phụ nữ thế nào?”

“Đợi tôi tí, tôi phải đi tiểu.”

“Thật là quá bất lịch sự, không chấp nhận được! Còn em sẽ nói sao?” Thầy giáo hỏi sinh viên thứ hai.

“Tôi xin lỗi, tôi phải vào nhà vệ sinh, tôi sẽ quay lại ngay.”

“Đỡ hơn một chút, nhưng vẫn chưa hẳn là lịch sự, em vẫn dùng chữ nhà vệ sinh bên bàn ăn. Còn em, em sẽ nói sao?” Thầy giáo hỏi sinh viên thứ ba.

“Em sẽ nói: Xin quá bộ thứ lỗi cho tôi mấy phút, tôi cần phải bắt tay với một người bạn rất thân mà tôi hy vọng chị sẽ gặp anh ấy sau bữa tối.”