talawas – Lời tạm biệt
02/11/2010 | 4:39 sáng | 53 Comments
Category: 9 năm talawas, Báo chí - Truyền thông
Chín năm qua, talawas đã góp phần khiêm tốn của mình vào sự hình thành và phát triển một công luận độc lập, một ý thức tự do tư tưởng, một tập quán sinh hoạt tinh thần đa nguyên cho người Việt trong và ngoài nước.
Hoàn cảnh đặc thù của những tờ báo và diễn đàn Internet tiếng Việt điều hành tại hải ngoại như talawas luôn đặt những người chủ trương trước câu hỏi: “Làm thế nào để tồn tại?” Câu hỏi ấy đương nhiên đi liền với câu hỏi về ý nghĩa sự tồn tại của mình. Hơn ai hết, chúng tôi mong đến ngày talawas không còn cần thiết nữa. Ngày ấy, nền báo chí tự do của Việt Nam sẽ do những nhà báo chuyên nghiệp, sống với nghề báo và sống bằng nghề báo, đảm nhiệm.
Ngày ấy tuy còn chưa đến, chính quyền Việt Nam hiện thời vẫn tiếp tục áp dụng chính sách kiểm duyệt báo chí và trấn áp tự do ngôn luận như một trong những công cụ then chốt để duy trì quyền lực toàn trị trong chế độ hậu cộng sản, nhưng quang cảnh báo chí và truyền thông Việt Nam trong những năm gần đây đã có những thay đổi quan trọng.
Bất chấp tham vọng cũng như các cơ chế kiểm soát và chỉ đạo tư tưởng của chính quyền, báo chí chính thống tại Việt Nam, đặc biệt là các tờ báo mạng, đã ngày càng tự mở rộng giới hạn cho phép. Nhiều bài, nhiều tác giả dăm năm trước chỉ có thể xuất hiện trên báo chí hải ngoại, nay có thể công khai hiện diện trên những tờ báo trong nước có đông đảo độc giả. Đáng kể hơn nữa là sự phát triển mạnh mẽ của cộng đồng blogger Việt Nam mà chủ lực là những tác giả, học giả, những nhà báo và nhà hoạt động văn hóa, chính trị có tên tuổi trong công luận. Trong một thời gian ngắn, cộng đồng này đã chứng tỏ sức mạnh của mình và trở thành một quyền lực ngày càng độc lập với guồng máy tuyên truyền chính thống, có khả năng phản ứng nhanh nhạy và hiệu quả trước những sự kiện thời sự nóng bỏng. Và đặc biệt là sự ra đời đầy ấn tượng của một số trang mạng độc lập do các trí thức trong nước chủ trì, mà tiêu biểu là trang Bauxite Việt Nam. Như thế, không gian phản biện của những người quan tâm đến các vấn đề của Việt Nam đã được mở rộng hơn rất nhiều so với thời điểm mà talawas bước vào hoạt động và một số năm sau đó.
Xu thế này là khó có thể đảo ngược, song đường tiến tới một nền báo chí tự do cho Việt Nam còn rất dài.
Hệ thống chính trị Việt Nam hiện thời, với những thành tích đàn áp và triệt tiêu mọi ý kiến bất đồng trong quá khứ và ngay cả trong những ngày này, chắc chắn không thay đổi qua đêm. Kinh nghiệm của giai đoạn “Trăm hoa đua nở” đầu những năm 50, của giai đoạn “Đổi mới” cuối những năm 80, cho thấy khoảng không gian tự do ngôn luận vừa giành được đó có thể bị rút lại bất kì lúc nào, bịt miệng những tiếng nói độc lập là điều kiện sống còn của chế độ độc tài tư tưởng. Song ngay cả trong trường hợp chế độ ấy tan rã thì hậu quả và di tích của nó cũng đặt những người làm báo trước những nhiệm vụ khổng lồ.
Chúng tôi cho rằng bối cảnh hiện tại này đòi hỏi một mô hình hoạt động khác, dựa trên những nền tảng khác, mà talawas – xuất phát từ điều kiện và nhu cầu của những năm qua – không còn phù hợp.
Nói lời chia tay sau 9 năm tồn tại, chúng tôi thiết tha hi vọng vào sự ra đời của những mô hình báo chí và truyền thông mới, thực hiện bởi những người được trang bị những khả năng và phương tiện mà chúng tôi đã không thể có, với cùng một nhiệt thành phấn đấu cho một nền báo chí tự do cho Việt Nam.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự cộng tác bền bỉ, chí tình của hàng trăm tác giả, dịch giả suốt 9 năm qua cũng như tình cảm, sự gắn bó và sự hỗ trợ tài chính của các độc giả và thân hữu. Chúng tôi đặc biệt tri ân những đóng góp tận tụy thầm lặng của các chuyên viên kĩ thuật đã giúp talawas đứng vững sau nhiều đợt tấn công của tin tặc.
Quý vị và các bạn là những người làm nên talawas. Toàn bộ kho lưu trữ bài vở của Diễn đàn talawas 2001-2008, talawas blog 2009-2010, talawas chủ nhật và tạp chí talawas, được bảo quản và duy trì trên mạng, là tài sản chung của cộng đồng mạng chúng ta.
Chào tạm biệt.
Ban biên tập talawas 2001-2010
Bùi Duy Dzy, Cao Việt Dũng, Cổ Ngư, Dietmar Erdmann, Đào Tuấn, Đinh Bá Anh, Đỗ Kh., Hà Vũ Trọng, Hòa An, Hoài Phi, Hoàng Hưng, Hương Trà, La Thành, Lê An, Lê Trọng Phương, Lý Đợi, Mai Chi, Ngô Hải, Nguyễn Khánh Hưng, Nguyễn Phú Thịnh, Patrick Raszelenberg, Phạm Thị Hoài, Tiểu Hằng Ngôn, Trịnh Hữu Tuệ, Trương Hồng Quang, Vy Huyền
Cảm ơn tất cả! Tạm biệt và mong ngày gặp lại!
Dục Biệt
Nhung Dục (Trung Đường) có một bài tứ tuyệt
“Biệt Hồ Thượng Đình”, hai câu sau được Bùi Giáng khen là ý tình kín đáo, tả một tâm trạng xa cách :
“Hoàng Oanh trú cửu hồn tương thức
Dục biệt tần đề tứ ngũ thanh”
nhà thơ dịch là :
Ở mãi oanh vàng quen biết lắm
Gần đi hót vội bốn năm thanh.
tôi xin ghi lại tặng nữ trang chủ talawas,
bà Phạm Thị Hoài.
Chỉ còn vài phút thôi là talawas chính thức đóng cửa.
Xin được gửi lời tri ân tới tất cả các tác giả, dịch giả và độc giả của talawas trong 9 năm qua.
Với tất cả những người tình của talawas: Cảm tạ thâm tình và chân tình của các anh. Chín năm kháng chiến can trường, ăn cơm tập thể nằm giường cá nhân. Chào các anh, em tala đi lấy chồng.
“Adieu Mon Pays – ( Enrico Macias ) – Khánh Ly”
Không biết những dòng chữ này còn kịp để xuất hiện trên mạng talawas như môt lời tạ từ hay không. Còn kịp thì hay, không dịp cũng được. Gởi lời nay, tôi chỉ muốn nói lời cảm ơn đến tất cả mọi người đã lao tâm, nhọc sức xây dựng, duy trì và phát triển talawas trong suốt 9 năm qua.
Dù chưa một lần cộng tác bài trên talawas, và cũng chỉ vài lần viết phản hồi, nhưng tôi là độc giả thường xuyên của talawas. Mỗi ngày một lần, có khi, mỗi ngày hai lần, vào một thời điểm cố định trong ngày, tôi đều phải vào đọc talawas và đã trở thành thói quen từ hơn bốn năm nay. Nhưng bắt đầu từ ngày mai, tôi phải thay đổi thói quen này rồi. Buồn thật, nhưng biết làm sao hơn được.
Xin nói lời chân thành, cảm ơn Ban chủ nhiệm, Ban biên tập, các tác giả, các dịch giả, những độc giả viết phản hồi và những người đã thầm lặng đóng góp để talawas tồn tại bền vững và mang lại nhiều điều hay, lẽ đẹp trong suốt 9 năm qua. Kính chúc mọi người nhiều an lành.
Dear Talawas,
Thank you! You’re gone now but I am still here to wait for you to come back ASAP.
Please say: YES! I’M COMING.
Đốt Lò Hương Cũ.
Mượn thơ của Thâm Tâm để chia tay Talawas
“Ta tiễn người không đưa qua sông
Sao thấy tiếng sóng ở trong lòng
Nắng chiều không xám, không vàng vọt
Sao đầy hòng hôn trong mắt trong”.
Và hát một khúc dân ca nước ngoài (?)
“Chỉ còn đêm nay
Chúng ta sẽ chia tay
Đường đêm
Phố vắng
Sánh bước vai kề vai
Và rồi mai đây
Cất cánh xa nơi đây
Dù có quên nhau
Đừng nên quên
Talawas này!
Cám ơn Talawas một lần nữa.
Vĩ Thanh
tiễn chị Hoài
Thế sự mang mang tạm gác ngoài
Đường văn mở lại đón chân ai
Ta hồ ! dấu “thốn tâm thiên cổ”(1)
Còn lại đâu đây một Thị Hoài !
Phùng Tường Vân
3/11/2010
____________
(1)”Ta hồ ! Văn Chương chi sự thốn tâm thiên cổ”
(Hỡi ơi, câu chuyện văn chương, một tấc lòng mà lưu dấu đến ngàn năm)
Chín năm, một quãng đường dài,
Bóng người đi khuất, dấu hài còn nguyên…
Cảm ơn talawas.