Äiểm nóngChÃnh trị thế giá»›i 24.6.2008
Barack Obama
Diễn văn chống chiến tranh Iraq ngà y 10/2/2002
Phạm Quang Tuấn dịch
Lá»i ngÆ°á»i dịch: Trong hai ứng cá» viên Tổng thống Mỹ, phần đông dân chúng Việt Nam không biết nhiá»u vá» Barack Obama mà biết nhiá»u hÆ¡n, và có Ãt nhiá»u cảm tình, vá»›i John McCain, má»™t ngÆ°á»i dù là cá»±u “giặc lái†và tù binh nhÆ°ng đã có công trong việc tái láºp quan hệ bình thÆ°á»ng giữa hai nÆ°á»›c cá»±u thù. NgÆ°á»i Việt ở Mỹ, tuy không thÃch những cố gắng ngoại giao của ông vá»›i Việt Nam, cÅ©ng thiên vá» McCain hÆ¡n, má»™t phần vì còn nặng đầu óc kỳ thị chủng tá»™c và khó chấp nháºn má»™t tổng thống da Ä‘en, má»™t phần vì há» hãy còn ủng há»™ tổng thống Bush và đảng Cá»™ng hoà vá» chiến tranh Iraq (khác vá»›i Ä‘a số cá» tri Mỹ hiện nay). Äể hiểu thêm vỠ“con ngÆ°á»i†Obama, tôi xin dịch lại diá»…n văn của ông Ä‘á»c trong má»™t cuá»™c biểu tình chống chiến tranh Iraq ở Chicago ngà y 10/2/2002. Nên nhá»› là ở thá»i Ä‘iểm nà y, Ä‘a số dân chúng Mỹ đã ngả theo quan Ä‘iểm chiến tranh của chÃnh phủ Bush và phần lá»›n các dân biểu Quốc há»™i Mỹ thuá»™c đảng đối láºp, nhÆ° Hillary Clinton, cÅ©ng Ä‘Ã nh “ngáºm đắng nuốt cay†ủng há»™ chiến tranh Iraq để chiá»u dÆ° luáºn và tránh bị mất phiếu. Khi Ä‘á»c diá»…n văn nà y, Obama cÅ©ng biết rằng chỉ trong hai năm nữa ghế Thượng nghị sÄ© của mình sẽ phải bầu lại và rất có thể mất ghế vì bà i diá»…n văn. Xin chào các bạn. Trước hết xin nói rõ rằng tuy cuộc biểu tình này được gọi là một cuộc biểu tình phản chiến, tôi không phải là người chống chiến tranh trong mọi trường hợp. Nội chiến [Mỹ] là một trong những cuộc chiến đẫm máu nhất trong lịch sử, nhưng chính nhờ lưỡi gươm và sự hy sinh của đông đảo dân chúng mà chúng ta đã bắt đầu hoàn thiện quốc gia này và quét sạch đại nạn nô lệ. Tôi không chống mọi cuộc chiến. Ông [ngoại] tôi tòng quân ngay vào hôm sau khi Trân Châu Cảng bị oanh tạc, và đã chiến đấu trong đạo quân của tướng Patton. Ông đã chiến đấu dưới danh nghĩa của một sự tự do lớn hơn, một vũ khí của nền dân chủ đã chiến thắng cái Ác. Tôi không chống mọi cuộc chiến. Sau khi chứng kiến sự tàn sát và huỷ hoại, bụi đất và nước mắt ngày 11/9, tôi đã ủng hộ lời thề của chính phủ săn lùng và tuyệt diệt những kẻ sát hại người vô tội dưới danh nghĩa của sự hẹp hòi, và tôi sẵn sàng cầm khí giới để ngăn cản sự tái diễn của thảm kịch đó. Tôi không chống mọi cuộc chiến. Và tôi biết rằng trong đám đông hôm nay không thiếu gì người yêu nước, không thiếu gì lòng yêu nước. Nhưng tôi chống một cuộc chiến ngu xuẩn. Tôi chống một cuộc chiến vội vã. Tôi chống lại những luận điệu giả dối của Richard Perle và Paul Wolfowitz và những chiến sĩ salon, những chiến sĩ weekend khác trong chính phủ này, những kẻ muốn nhồi nhét cái ý thức hệ của họ vào cổ của chúng ta, bất chấp những tổn thất về sinh mạng và gian khổ. Tôi chống những mưu cơ của bọn hoạt đầu chính trị như Karl Rove muốn làm chúng ta quên chuyện số người không có bảo hiểm đang tăng, tỷ lệ nghèo khó đang tăng, thu nhập của người trung bình đang giảm sút, muốn làm chúng ta quên những scandal trong các tập đoàn kinh tế, quên đi việc thị trường chứng khoán vừa trải qua một tháng tồi tệ nhất từ thời Đại Khủng hoảng kinh tế. Đó là những cái mà tôi chống. Một cuộc chiến ngu xuẩn. Một cuộc chiến vội vã. Một cuộc chiến không dựa vào lý trí mà dựa vào cảm xúc, không dựa vào đạo lý mà dựa vào chính trị [cơ hội]. Xin nói cho rõ: tôi không có ảo tưởng gì về Saddam Hussein. Y là một con người tàn bạo. Một kẻ tàn nhẫn. Một người đã từng tàn sát dân của mình để củng cố quyền lực. Y đã nhiều lần bất chấp những quyết nghị của Liên hợp quốc, cản trở những đội thanh tra vũ khí của Liên hợp quốc, phát triển vũ khí hoá học và sinh học, và lăm le chế vũ khí hạt nhân. Y là một kẻ ác. Thế giới, và dân chúng Iraq, sẽ an lành hơn nếu không có Saddam. Nhưng tôi cũng biết rằng Saddam không phải là một hiểm hoạ gần tới và trực tiếp của nước Mỹ, hoặc của các nước lân cận, và cùng với cộng đồng quốc tế chúng ta có thể kềm chế y cho đến ngày mà, như tất cả những nhà độc tài con khác, y sẽ đi vào sọt rác của lịch sử. Tôi cũng biết là cho dù thắng trận, chúng ta cũng sẽ cần chiếm đóng Iraq vô thời hạn, với một tổn phí không thể đoán trước, với những hậu quả không thể lường được. Tôi cũng biết rằng nếu xâm chiếm Iraq mà không có cơ sở rõ ràng và không có sự ủng hộ mạnh mẽ của các nước khác thì chỉ quạt thêm cho ngọn lửa Trung Đông, khuyến khích những động lực tồi tệ nhất (thay vì cao đẹp nhất) của thế giới Ả rập, và giúp đỡ cho bọn tuyển mộ của al-Qaeda. Tôi không chống mọi cuộc chiến. Nhưng tôi chống những cuộc chiến ngu xuẩn. Vì vậy nếu chúng ta muốn có một thế giới công bằng và an toàn hơn cho con cháu, hãy gửi một thông điệp rõ ràng cho Tổng thống. Thưa Tổng thống Bush, ngài muốn đánh? Hãy đánh cho xong trận chiến với Bin Laden và al-Qaeda, bằng cách dùng những thông tin tình báo hiệu nghiệm, kết hợp chặt chẽ, đóng cửa những mạng kinh tài ủng hộ khủng bố, và thiết lập một hệ thông an ninh nội địa đầy đủ hơn là vài cái mã màu sắc để báo động. Thưa Tổng thống Bush, ngài muốn tranh đấu? Hãy tranh đấu để bảo đảm rằng chúng ta mạnh mẽ tuân hành một hiệp ước hạn chế vũ khí nguyên tử, và để những kẻ thù cũ và đồng minh mới như Nga giữ an toàn và cuối cùng là huỷ bỏ kho vũ khí nguyên tử của họ, và những nước như Hồi Quốc và Ấn Độ không bao giờ dùng những vũ khí khủng khiếp mà họ đã có, và những kẻ buôn vũ khí ở ngay nước Mỹ ngưng cung cấp cho những chiến tranh không đếm xuể đang diễn ra trên khắp thế giới. Thưa Tổng thống Bush, ngài muốn tranh đấu? Hãy tranh đấu để cho những nước mệnh danh là đồng minh của chúng ta, Saudi và Ai Cập, ngừng áp bức dân của họ, ngừng đàn áp sự bất đồng ý kiến, ngừng để yên cho tham nhũng và bất công lan tràn, và ngừng quản lý tồi tệ kinh tế của họ, những việc khiến cho thanh thiếu niên của họ lớn lên mà thiếu học, không tương lai, không hy vọng, sẵn sàng cho bọn khủng bố tuyển mộ. Thưa Tổng thống Bush, ngài muốn tranh đấu? Hãy tranh đấu để chúng ta dứt bỏ được thói nghiện ngập dầu lửa Trung Đông, bằng một chính sách năng lượng không chỉ để phục vụ cho quyền lợi của các hãng dầu Exxon và Mobil. Đó mới là những trận đánh cần phải đánh. Đó mới là những trận đánh cần mà chúng ta sẽ sẵn sàng nhập cuộc. Những trận đánh chống lại sự kém hiểu biết và thiếu khoan dung. [Chống lại] tham nhũng và tham lam. [Chống lại] nghèo khổ và tuyệt vọng. Bản tiếng Việt @ 2008 talawas
|